Năm Tháng Trôi Đi, Ký Ức Có Bao Giờ Ngủ Quên

Quang Lê HN1

Nothing to lose
User ID
99094
Tham gia
6 Tháng chín 2015
Bài viết
21
Điểm tương tác
0
Địa chỉ
Hà Nội
Đồng
0
Cùng tác giả
Tháng 12 đã ùa về trên từng con phố nhỏ. Những cái lạnh đầu đông dường như vẫn ấp ôm thêm 1 thoáng heo may của mùa thu. Nhẹ nhàng mà lại quyến rũ. Đi qua những con phố thân quen mà mình vẫn thường hay đi, bất chợt gặp dáng người sao giống em đến thế. Giật mình ngoảnh lại. Không phải em.
Có mấy người đi qua thương nhớ mà quên được nhau. Câu nói này quả thật ko sai. Đi qua bao nhiêu cuộc tình, bao nhiêu người phụ nữ đã từng ngả đầu vào bờ vai này ngủ ngon lành. Tình yêu bây giờ sao nó giản đơn đến lạ kỳ. Không giống như em. Cuộc đời này và nghìn năm nữa anh sẽ luôn khắc ghi khuôn mặt và nụ cười của em. Anh vẫn lưu giữ từng lá thư em gửi cho anh trong 1 chiếc hộp anh tự làm. 11 năm rồi nó vẫn ở đó. Giờ em đã yên bề gia thất anh thấy như cũng đc an ủi phần nào
Yêu thương mong manh như màn sương sớm. Chỉ là 1 cái nắm tay, 1 cái ôm từ phía sau thôi mà khó thế. Thèm cái cảm giác đc ai đó nũng nịu, ai đó hờn ghen khi thấy chát chít vs ng con gái lạ. Đi làm về quang cái túi xách linh tinh là lại đc nghe miệng xinh cằn nhằn....Xa quá.....
" Giá như có ai ngồi ở đằng sau xe, ôm thật lâu tựa đầu vào lưng của tôi.........."

Thứ 7 buồn nhất....
 

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

You must be a member in order to leave a comment

Tạo tài khoản

Create an account on our community. It's easy!

Đăng nhập

Already have an account? Log in here.

Bài tương tự

Bài Mới

Bên trên Bottom