Ngày kia, có một anh tiều phu chặt cây ở ven bờ sông! Chẳng may cái búa vuột tay văng xuống sông! Anh ta khóc lóc, than trời trách phận thì trên trời bổng có tiếng vọng xuống:
“Sao con lại khóc vậy ?”
“Cái búa của con rớt xuống sông rồi! Con cần cái búa để nuôi sống gia đình!”
“Đừng khóc nữa… Ta sẽ lấy lại cho con!”
Vừa dứt lời thì một cái búa bằng vàng vọt từ dưới nước lên bờ!
”Có phải cái búa vàng này là của con không ?”
“Dạ, không phải!”
Tức thì cái búa bằng bạc lại nhẩy vọt lên nằm cạnh búa vàng!
“Có phải cái búa bạc này là của con không ?”
“Dạ, không phải!”
Lần này một cái búa sắt vọt lên nằm kế bên hai cái búa kia!
”Có phải cái búa sắt này là của con không ?”
“Dạ phải!”
Ông trời rất hài lòng vì lòng thật thà ngay thẳng của anh tiều phu nên cho anh ta cả ba cái búa mang về nhà!
Sau đó vài tháng, anh tiều phu và vợ dạo chơi dọc bờ sông cũ! Bỗng bà vợ trượt chân té xuống sông chìm nghỉm! Anh tiều phu không biết lội nên không thể cứu vợ được! Anh ta lại kêu khóc vang trời! Ông trời lại lên tiếng:
“Sao con lại khóc vậy ?”
“Ông Trời ơi! Vợ con vừa té xuống sông chìm lỉm rồi!”
“Thôi đừng khóc nữa… để ta giúp cho!”
Trời vừa dứt lời thì từ dưới nước vọt lên Nu Phạm…
”Có phải cô này là vợ con không ?”
“Dạ phải!”
”Nhà ngươi là tên dối trá! Nu Phạm không phải là vợ ngươi! Ta phải trừng phạt nhà ngươi!”
”Tội con lắm trời ạ! Trời hiểu lầm con rồi! Để con giải thích đã! Nếu con trả lời "không phải" thì ngài sẽ cho vọt lên Ngọc Trinh! Rồi con lại nói "không phải" thì Ngài mới cho vọt lên vợ của con! Lúc đó con nói "Dạ phải" thì Ngài sẽ lại ban cho con cả ba người! Thưa Ngài, con là kẻ nghèo khó… thì làm sao con nuôi nổi ba cô vợ đây chứ… Hu…Hu…!?”
*** Qua câu chuyện này ta có thể rút ra một bài học: Mỗi khi một người đàn ông mà nói dối, thì phải có một lý do chính đáng và vì lợi ích của kẻ khác mà thôi.
Các anh em được thể lên mặt nhé![-(
“Sao con lại khóc vậy ?”
“Cái búa của con rớt xuống sông rồi! Con cần cái búa để nuôi sống gia đình!”
“Đừng khóc nữa… Ta sẽ lấy lại cho con!”
Vừa dứt lời thì một cái búa bằng vàng vọt từ dưới nước lên bờ!
”Có phải cái búa vàng này là của con không ?”
“Dạ, không phải!”
Tức thì cái búa bằng bạc lại nhẩy vọt lên nằm cạnh búa vàng!
“Có phải cái búa bạc này là của con không ?”
“Dạ, không phải!”
Lần này một cái búa sắt vọt lên nằm kế bên hai cái búa kia!
”Có phải cái búa sắt này là của con không ?”
“Dạ phải!”
Ông trời rất hài lòng vì lòng thật thà ngay thẳng của anh tiều phu nên cho anh ta cả ba cái búa mang về nhà!
Sau đó vài tháng, anh tiều phu và vợ dạo chơi dọc bờ sông cũ! Bỗng bà vợ trượt chân té xuống sông chìm nghỉm! Anh tiều phu không biết lội nên không thể cứu vợ được! Anh ta lại kêu khóc vang trời! Ông trời lại lên tiếng:
“Sao con lại khóc vậy ?”
“Ông Trời ơi! Vợ con vừa té xuống sông chìm lỉm rồi!”
“Thôi đừng khóc nữa… để ta giúp cho!”
Trời vừa dứt lời thì từ dưới nước vọt lên Nu Phạm…
”Có phải cô này là vợ con không ?”
“Dạ phải!”
”Nhà ngươi là tên dối trá! Nu Phạm không phải là vợ ngươi! Ta phải trừng phạt nhà ngươi!”
”Tội con lắm trời ạ! Trời hiểu lầm con rồi! Để con giải thích đã! Nếu con trả lời "không phải" thì ngài sẽ cho vọt lên Ngọc Trinh! Rồi con lại nói "không phải" thì Ngài mới cho vọt lên vợ của con! Lúc đó con nói "Dạ phải" thì Ngài sẽ lại ban cho con cả ba người! Thưa Ngài, con là kẻ nghèo khó… thì làm sao con nuôi nổi ba cô vợ đây chứ… Hu…Hu…!?”
*** Qua câu chuyện này ta có thể rút ra một bài học: Mỗi khi một người đàn ông mà nói dối, thì phải có một lý do chính đáng và vì lợi ích của kẻ khác mà thôi.
Các anh em được thể lên mặt nhé![-(