- Bật mí bí mật bị mất
- Công với Rùa là Cua với Rồng
- Cáo với sóc là cóc với sáo
- Đơn giản giống như đang giỡn
- Đấu tranh tức là đánh trâu, nhưng đánh trâu rủi bị trâu đánh thì biết tránh đâu
- Người sáng chói là người sói trán
- Muốn làm thủ tục nhanh phải có gì cho quan thục tủ
- Hiện đại mà không hại điện
- Cao nhân tất hữu "cao nhân tụ"
- Hương qua đèo là heo qua đường
- Ban lãnh đạo là Bao lãnh đạn
- Cò lùi ~> cò không tiến là tiền không có
- Ghê gớm thì đi gơm ghế
- Đừng mơ hão cho hao mỡ
- Yêu nhiều thì ốm, ôm nhiều thì yếu
- Thầy tu mô Phật cũng thù Tây
- Hang lỗ tìm vào bắt hổ lang
- Đời chua, bậu cứ thử đùa chơi
- Khoái ăn sang nên... sáng ăn khoai
- Hộ khẩu là Hậu khổ
Những câu nói lái hơi tục tĩu (18+)
- Gái Củ Chi, chỉ cu, hỏi củ chi?
- Có chỗ đứng và cứng chỗ đó
- Cuối bài là cái b..
- Lai giống là..
- Thằng Hải dớ mặc quần hở d..
- Đại du là Đ.. dai
- Lò tôn là L.. to
- Kẹo vặt là C.. vẹo
- Công ngủ là C.. ngổng
- Đạo dụ là Đ.. dạo
- Đạo Ù Ù là Đ.. ào ào
- Tu phải đạo là tao phải Đ..
- "Gố giang hài, lò tôn vũ đệ
Trung anh hào, cự bạch đại du
Nhất nhật sình tầu khu ai động
Tam niên đỗ lể chẩm đăng ai"
- "Gái quốc sắc lờn trôn dũ đệ
Trai anh hào cự bặc đại du
Ông công công khu công khủ đội
Nhất niên khu động vạn niên sầu"
- "Sông Hương sương trắng mù anh đợi
Nắng cực lên rồi cá không reo
Gặp gái bình sinh tu phải đạo
......."
- "Tĩnh xuân chiêu giá tại thẩm du
Thẩm du sương sáo sóng long trường
Thiếu nữ lò tôn ngời tượng sứ
Anh hùng phong nhĩ thích chính bong"
- "Anh hùng qua cầu ngồi thẩm du
Tích xuân chiêu giá sáo vị thu
Anh hùng bên song đương tự sáng
Thiếu nữ qua cầu mộng lưng du"
Vài mẫu chuyện nói lái hài hước:
Câu chuyện 1:
"Nhớ lúc còn nhỏ, đọc sách Văn học sử Việt Nam của giáo sư Dương Quảng Hàm, thấy các câu như: “Con cá đối nằm trên cối đá, con cò lửa đậu ở cửa lò, chim vàng lông đậu trên giồng lang”… tác giả vô cùng khoái chí. Đã thế người Việt mình lại có tánh hài hước, biết pha trò trong câu đối nên đã tạo được nhiều câu chuyện văn chương dí dỏm, tiếu lâm…
Tác giả không thể nhịn cười được khi nghe kể lại câu chuyện đối đáp của một đôi trai gái trong một buổi lễ cưới tại Tân Thuận Đông (?). Sui gia hai họ, đàng gái thì gốc Gò Công còn đàng trai là người quận Hóc Môn, Gia Định. Số là, sau khi đi rước dâu từ khuya và sau phần nghi thức hôn lễ, hai họ và thân bằng quyến thuộc được nhà trai khoản đãi long trọng tại tư gia. Mà khi rượu vào thì lời phải ra như ông bà ta xưa nay thường nói. Thấy các cậu đi họ nhà trai vừa liếng thoắng vừa vui vẻ, một cô gái Gò Công, không những xinh xắn mà lại có máu tiếu lâm, bị kích động, cả gan “chọc ghẹo” các cậu trai quê 18 Thôn Vườn Trầu. Cô nói:
- Trai Hóc Môn thật là danh bất hư truyền, chơi rắn mắt không ai chịu nổi!
Có ai đó lớn tiếng đòi cô giải thích. Cô thản nhiên đáp:
- Chứ không phải “Trai Hóc Môn vừa hôn vừa móc” đó sao? Hóc Môn là hôn móc chứ còn gì nữa! Mọi người vỡ lẽ cười vang lên làm các cậu đi họ nhà trai đỏ mặt vì mắc cỡ (hay vì nhậu quá trớn không chừng).
Cũng may, trong đám di họ nhà trai lại có một nhân vật cừ khôi thuộc loại “tứ chiến giang hồ, võ lâm cao thủ” trong làng tếu. Mặt đỏ gay vì men rượu, cậu khoan thai đứng dậy chào hai họ rồi ung dung trả lời:
- Thưa quí chị quí cô, nhờ con trai Hóc Môn chơi bạo như vậy nên mới có chuyện “Gái Gò Công vừa gồng vừa co” đó mà! (Gò công nói lái là gồng co).
Mọi người lại được dịp vui cười thoải mái một lần nữa trong tình thông gia hai họ và về sau câu chuyện được đồn đãi khắp nơi." (sưu tầm)
Câu chuyện 2:
"Một lần khác ba anh em chúng tôi trong đó có một thầy dạy toán và một thầy dạy sinh vật có việc đi xa, bị mắc mưa giữa đường. Cả ba liền tắp vào một quán cà phê cạnh đường, vừa đụt mưa, vừa du dương điếu thuốc bên cốc cà phê phin nóng hổi. Tiệm cà phê khá lớn và rất đông nhân viên phục vụ. Đang ngồi lim dim nhả khói, bỗng thầy HTC, dạy môn vạn vật, nhớ lại chuyện hai con bò cạp giao hoan mà thầy có cơ may chứng kiến nên nảy ý làm một câu đối trong đầu rồi vừa cười mỉm, vừa rung đùi, ra vẻ khoái chí lắm. Thầy nghĩ rằng câu đối hóc búa nầy mà nói ra sẽ không ai đối được. Thầy cười duyên nói:
- Tôi dạy môn sinh vật nhưng nay tôi xin múa rìu, nghĩ ra câu đối nầy đố anh em đối được thì tôi sẽ phục sát đất. Nầy nhé:
“Con bò cạp, cạp con bò cạp, cạp chỗ bò mà bò chỗ cạp.”
Thầy Cao T. Giám học của trường, nguyên là giáo sư ban toán, gốc người Huế, nổi tiếng hài hước trong trường, trầm tư tìm vế đối. Cũng may, trước đó mấy ngày báo Trắng Đen trong đó có tường thuật một vụ quan hệ tình cảm bất chính của một cặp thương gia bị đổ bể và bị đưa ra Tòa. Ngó ngay mặt thầy C., anh thách:
- Nếu tao đối được thì mầy trả chầu cà phê nầy nhe! Còn nếu đối không chỉnh, tao sẽ trả hết, luôn hai gói Capstan. Mấy khách ngồi uống cà phê ở mấy bàn kế cận, cười tủm tỉm chăm chú lắng nghe.
Thầy Cao T. tằng hắng một tiếng rồi giả bộ nghiêm trang nói:
Anh tiểu thương, thương chị tiểu thương, thương chổ tiểu mà tiểu chỗ thương.
Một tràng pháo tay nổ vang trong quán xen lẫn với tiếng cười vui. Thầy C. dạy môn sinh vật vừa gật đầu, vừa vỗ tay tán thưởng nhưng muốn tìm cách gỡ huề cho bớt “quê”, thầy nói:
- Bây giờ, nếu mấy anh đối được câu nầy, tôi sẽ mời chầu khác ngay tại đây vì trời vẫn còn mưa, chưa thể đi được. Cả bọn đồng ý. Không khí trong quán cà phê bỗng trở nên ấm cúng và vui nhộn lên đến nỗi mấy anh chị chạy bàn cũng đứng lại nghe ngóng một cách thích thú. Thầy C. ôn tồn nói câu mới:
Thầy sinh vật, vật cô sinh vật, vật chỗ sinh mà sinh chỗ vật.
Anh tiếp viên trẻ, tự nãy giờ tuy đi tới đi lui nhưng vẫn chăm chú lắng nghe một cách khoái chí. Bỗng anh góp ý:
- Xin phép mấy anh cho tôi tham gia được không?
Mọi người đồng thanh hoan hô và khích lệ cậu tiếp viên. Cậu ta làm ra vẻ rụt rè rồi đáp:
- Em nói ra, nếu có gì sai, xin quý anh tha cho nhé! Em xin đối:
Anh cà phê thương chị cà phê, phê chỗ cà mà cà chỗ phê.
Báo hại thầy sinh vật lại tốn thêm một chầu cà phê thuốc lá nữa… Còn mấy cô nữ tiếp viên đồng loạt cười vang rân rồi chạy trốn vào trong vì mắc cở…" (hài hước sưu tầm)
- Công với Rùa là Cua với Rồng
- Cáo với sóc là cóc với sáo
- Đơn giản giống như đang giỡn
- Đấu tranh tức là đánh trâu, nhưng đánh trâu rủi bị trâu đánh thì biết tránh đâu
- Người sáng chói là người sói trán
- Muốn làm thủ tục nhanh phải có gì cho quan thục tủ
- Hiện đại mà không hại điện
- Cao nhân tất hữu "cao nhân tụ"
- Hương qua đèo là heo qua đường
- Ban lãnh đạo là Bao lãnh đạn
- Cò lùi ~> cò không tiến là tiền không có
- Ghê gớm thì đi gơm ghế
- Đừng mơ hão cho hao mỡ
- Yêu nhiều thì ốm, ôm nhiều thì yếu
- Thầy tu mô Phật cũng thù Tây
- Hang lỗ tìm vào bắt hổ lang
- Đời chua, bậu cứ thử đùa chơi
- Khoái ăn sang nên... sáng ăn khoai
- Hộ khẩu là Hậu khổ
Những câu nói lái hơi tục tĩu (18+)
- Gái Củ Chi, chỉ cu, hỏi củ chi?
- Có chỗ đứng và cứng chỗ đó
- Cuối bài là cái b..
- Lai giống là..
- Thằng Hải dớ mặc quần hở d..
- Đại du là Đ.. dai
- Lò tôn là L.. to
- Kẹo vặt là C.. vẹo
- Công ngủ là C.. ngổng
- Đạo dụ là Đ.. dạo
- Đạo Ù Ù là Đ.. ào ào
- Tu phải đạo là tao phải Đ..
- "Gố giang hài, lò tôn vũ đệ
Trung anh hào, cự bạch đại du
Nhất nhật sình tầu khu ai động
Tam niên đỗ lể chẩm đăng ai"
- "Gái quốc sắc lờn trôn dũ đệ
Trai anh hào cự bặc đại du
Ông công công khu công khủ đội
Nhất niên khu động vạn niên sầu"
- "Sông Hương sương trắng mù anh đợi
Nắng cực lên rồi cá không reo
Gặp gái bình sinh tu phải đạo
......."
- "Tĩnh xuân chiêu giá tại thẩm du
Thẩm du sương sáo sóng long trường
Thiếu nữ lò tôn ngời tượng sứ
Anh hùng phong nhĩ thích chính bong"
- "Anh hùng qua cầu ngồi thẩm du
Tích xuân chiêu giá sáo vị thu
Anh hùng bên song đương tự sáng
Thiếu nữ qua cầu mộng lưng du"
Vài mẫu chuyện nói lái hài hước:
Câu chuyện 1:
"Nhớ lúc còn nhỏ, đọc sách Văn học sử Việt Nam của giáo sư Dương Quảng Hàm, thấy các câu như: “Con cá đối nằm trên cối đá, con cò lửa đậu ở cửa lò, chim vàng lông đậu trên giồng lang”… tác giả vô cùng khoái chí. Đã thế người Việt mình lại có tánh hài hước, biết pha trò trong câu đối nên đã tạo được nhiều câu chuyện văn chương dí dỏm, tiếu lâm…
Tác giả không thể nhịn cười được khi nghe kể lại câu chuyện đối đáp của một đôi trai gái trong một buổi lễ cưới tại Tân Thuận Đông (?). Sui gia hai họ, đàng gái thì gốc Gò Công còn đàng trai là người quận Hóc Môn, Gia Định. Số là, sau khi đi rước dâu từ khuya và sau phần nghi thức hôn lễ, hai họ và thân bằng quyến thuộc được nhà trai khoản đãi long trọng tại tư gia. Mà khi rượu vào thì lời phải ra như ông bà ta xưa nay thường nói. Thấy các cậu đi họ nhà trai vừa liếng thoắng vừa vui vẻ, một cô gái Gò Công, không những xinh xắn mà lại có máu tiếu lâm, bị kích động, cả gan “chọc ghẹo” các cậu trai quê 18 Thôn Vườn Trầu. Cô nói:
- Trai Hóc Môn thật là danh bất hư truyền, chơi rắn mắt không ai chịu nổi!
Có ai đó lớn tiếng đòi cô giải thích. Cô thản nhiên đáp:
- Chứ không phải “Trai Hóc Môn vừa hôn vừa móc” đó sao? Hóc Môn là hôn móc chứ còn gì nữa! Mọi người vỡ lẽ cười vang lên làm các cậu đi họ nhà trai đỏ mặt vì mắc cỡ (hay vì nhậu quá trớn không chừng).
Cũng may, trong đám di họ nhà trai lại có một nhân vật cừ khôi thuộc loại “tứ chiến giang hồ, võ lâm cao thủ” trong làng tếu. Mặt đỏ gay vì men rượu, cậu khoan thai đứng dậy chào hai họ rồi ung dung trả lời:
- Thưa quí chị quí cô, nhờ con trai Hóc Môn chơi bạo như vậy nên mới có chuyện “Gái Gò Công vừa gồng vừa co” đó mà! (Gò công nói lái là gồng co).
Mọi người lại được dịp vui cười thoải mái một lần nữa trong tình thông gia hai họ và về sau câu chuyện được đồn đãi khắp nơi." (sưu tầm)
Câu chuyện 2:
"Một lần khác ba anh em chúng tôi trong đó có một thầy dạy toán và một thầy dạy sinh vật có việc đi xa, bị mắc mưa giữa đường. Cả ba liền tắp vào một quán cà phê cạnh đường, vừa đụt mưa, vừa du dương điếu thuốc bên cốc cà phê phin nóng hổi. Tiệm cà phê khá lớn và rất đông nhân viên phục vụ. Đang ngồi lim dim nhả khói, bỗng thầy HTC, dạy môn vạn vật, nhớ lại chuyện hai con bò cạp giao hoan mà thầy có cơ may chứng kiến nên nảy ý làm một câu đối trong đầu rồi vừa cười mỉm, vừa rung đùi, ra vẻ khoái chí lắm. Thầy nghĩ rằng câu đối hóc búa nầy mà nói ra sẽ không ai đối được. Thầy cười duyên nói:
- Tôi dạy môn sinh vật nhưng nay tôi xin múa rìu, nghĩ ra câu đối nầy đố anh em đối được thì tôi sẽ phục sát đất. Nầy nhé:
“Con bò cạp, cạp con bò cạp, cạp chỗ bò mà bò chỗ cạp.”
Thầy Cao T. Giám học của trường, nguyên là giáo sư ban toán, gốc người Huế, nổi tiếng hài hước trong trường, trầm tư tìm vế đối. Cũng may, trước đó mấy ngày báo Trắng Đen trong đó có tường thuật một vụ quan hệ tình cảm bất chính của một cặp thương gia bị đổ bể và bị đưa ra Tòa. Ngó ngay mặt thầy C., anh thách:
- Nếu tao đối được thì mầy trả chầu cà phê nầy nhe! Còn nếu đối không chỉnh, tao sẽ trả hết, luôn hai gói Capstan. Mấy khách ngồi uống cà phê ở mấy bàn kế cận, cười tủm tỉm chăm chú lắng nghe.
Thầy Cao T. tằng hắng một tiếng rồi giả bộ nghiêm trang nói:
Anh tiểu thương, thương chị tiểu thương, thương chổ tiểu mà tiểu chỗ thương.
Một tràng pháo tay nổ vang trong quán xen lẫn với tiếng cười vui. Thầy C. dạy môn sinh vật vừa gật đầu, vừa vỗ tay tán thưởng nhưng muốn tìm cách gỡ huề cho bớt “quê”, thầy nói:
- Bây giờ, nếu mấy anh đối được câu nầy, tôi sẽ mời chầu khác ngay tại đây vì trời vẫn còn mưa, chưa thể đi được. Cả bọn đồng ý. Không khí trong quán cà phê bỗng trở nên ấm cúng và vui nhộn lên đến nỗi mấy anh chị chạy bàn cũng đứng lại nghe ngóng một cách thích thú. Thầy C. ôn tồn nói câu mới:
Thầy sinh vật, vật cô sinh vật, vật chỗ sinh mà sinh chỗ vật.
Anh tiếp viên trẻ, tự nãy giờ tuy đi tới đi lui nhưng vẫn chăm chú lắng nghe một cách khoái chí. Bỗng anh góp ý:
- Xin phép mấy anh cho tôi tham gia được không?
Mọi người đồng thanh hoan hô và khích lệ cậu tiếp viên. Cậu ta làm ra vẻ rụt rè rồi đáp:
- Em nói ra, nếu có gì sai, xin quý anh tha cho nhé! Em xin đối:
Anh cà phê thương chị cà phê, phê chỗ cà mà cà chỗ phê.
Báo hại thầy sinh vật lại tốn thêm một chầu cà phê thuốc lá nữa… Còn mấy cô nữ tiếp viên đồng loạt cười vang rân rồi chạy trốn vào trong vì mắc cở…" (hài hước sưu tầm)