Hai người đàn ông đang ngồi câu bên một cái hồ hoang vắng ở một vùng xa xôi thuộc Canada. Một người ngáp ngắn ngáp dài, duỗi tay và thở dài. “Anh bạn ơi tôi chỉ mơ sao bắt được một ngàn con cá hồi”.
Người đàn ông kia đáp: “Pierre, nếu anh bắt được một ngàn con cá, anh có cho tôi một nữa không?”
“Không đâu”
“Thế anh có cho tôi một phần tư chổ cá ấy không?”
“Không, tôi chẳng cho anh một phần tư đâu!”
“Pierre, nếu anh bắt được một ngàn con cá , chẳng nhẽ anh không cho tôi tối thiểu là mười con à?”
“Không, mười con cũng không”
“Thôi được, thế một con cá ươn có được không?”
“Không được, Louis, tôi không cho anh dù là con cá ươn nếu tôi bắt được một ngàn con”.
“Nhưng tại sao Pierre? Anh là bạn của tôi cơ mà?
“Louis, bởi vì anh quá lười biếng để mơ ước cho bản thân mình.”
Bài học rút ra từ câu chuyện này là: Đừng ỷ lại vào ước mơ của người khác! Hãy ước mơ cho chính mình!
Người đàn ông kia đáp: “Pierre, nếu anh bắt được một ngàn con cá, anh có cho tôi một nữa không?”
“Không đâu”
“Thế anh có cho tôi một phần tư chổ cá ấy không?”
“Không, tôi chẳng cho anh một phần tư đâu!”
“Pierre, nếu anh bắt được một ngàn con cá , chẳng nhẽ anh không cho tôi tối thiểu là mười con à?”
“Không, mười con cũng không”
“Thôi được, thế một con cá ươn có được không?”
“Không được, Louis, tôi không cho anh dù là con cá ươn nếu tôi bắt được một ngàn con”.
“Nhưng tại sao Pierre? Anh là bạn của tôi cơ mà?
“Louis, bởi vì anh quá lười biếng để mơ ước cho bản thân mình.”
Bài học rút ra từ câu chuyện này là: Đừng ỷ lại vào ước mơ của người khác! Hãy ước mơ cho chính mình!