Cố làm quen với sở thích của vợ nhưng anh không tài nào thích nghi được...
Thông mừng ra mặt khi rước được một cô dâu đẹp như Quế về làm vợ. Anh phổng mũi khi đám bạn khen lấy khen để vợ anh.
Thông sinh ra trong gia đình giàu có, nhà có công ty của bố nhưng anh vẫn nhất quyết ra ngoài thử sức. Tốt nghiệp với tấm bằng khá cùng ngoại hình đẹp, anh dễ dàng xin được một chân làm lập trình ở công ty phần mềm nọ. Ngày Thông mới đi làm, bao cô gái cứ liếc trộm nhìn theo.
Vợ anh đẹp, có lẽ đó là chuyện cũng bình thường. Nhưng ai cũng phải công nhận, Quế đẹp thật. Chị sở hữu làn da trắng nõn nà, khuôn ngực đầy, vòng eo bé xíu cùng cặp mông căng tròn. Ngay từ lúc yêu, anh đã chiều chuộng, cưng nựng Quế như trứng như hoa.
Anh "điên đảo" mỗi khi Quế “quên” mặc áo lót. Không chỉ anh mà ai gặp chị cũng phải đỏ mặt vì điều này. Ban đầu vì ngại, anh đều quay đi, sau dần anh góp ý, chị nói:“Í, em quên” rồi tỏ ra mắc cỡ. Hành động đó khiến anh ngất ngây, anh thấy nàng quá gợi cảm và đàn bà.
Đọc tin trên mạng thấy có cô người mẫu không mặc đồ lót, Thông chợt nghĩ tới vợ. Tuy đúng là hình ảnh này có làm bỏng mắt cánh đàn ông thật. Và anh cũng không ngoại lệ. Nhưng anh vẫn thấy lố bịch và phản cảm, nghĩ đến vợ, anh thấy vừa thương, vừa giận, vừa… tức.
Ngày sinh nhật, anh mời bạn bè cùng cơ quan đi ăn. Hôm đó, Quế có đi cùng và vẫn giữ tật “quên áo lót” làm các chị em tỏ ra không hài lòng, anh em thì người cười cười, người xấu hổ nhưng đa phần là nhìn chằm chằm vào bộ ngực nảy nở của vợ.
Suốt cả bữa ăn đó, Thông phát điên, anh khó chịu ra mặt, sốt ruột nhìn khách, lại nhìn vợ trong khi cô vợ cứ vô tư cười nói với mọi người.
Tàn cuộc, anh góp ý, chị chỉ bảo: “Anh cổ hủ quá, ở nước ngoài người ta toàn thế này, mặc áo lót là thói quen không lành mạnh. Họ chỉ dính lên trên đầu ngực một miếng băng dán, giúp giữ hình dáng ngực thôi”.
Anh cứ mở miệng là chị lại tìm cách chặn họng. Một hôm, nhân ngày giỗ cụ, anh gọi điện bảo vợ về nhà bố mẹ sớm chuẩn bị đồ cùng cả nhà, anh sẽ về sau.
Vừa bước vào đến cửa, anh đã thấy không khí gia đình u ám bất thường. Nhanh như cắt, anh hiểu ngay vấn đề, hóa ra Quế lại mặc thiếu phụ tùng. Bố mẹ, cô chú, vợ chồng thằng em… mặt ai cũng tỏ vẻ không hài lòng. Nhưng Quế hồn nhiên "tung tăng" chẳng hay biết gì. Bố ngồi được một lát rồi nói cả nhà cứ ăn, ông lên nghỉ. Em trai anh thì cũng chạy mất dép ra vườn làm điếu thuốc.
Vợ cậu em nhanh nhẩu ra thì thầm vào tai chị dâu: “Chị quên mặc áo lót rồi”.
- “Quên đâu mà quên, tôi cố tình đấy, mặc làm gì mấy cái thứ đó, vướng lắm!”
- “Chị không bao giờ mặc ư? Vậy hơi bất tiện đó”. Cô em ra sức năn nỉ.
- “Cô thật là quê mùa, kệ tôi nhé, tôi thích mặc thế nào là việc của tôi”. Cô em dâu trố mắt trước thái độ của chị vợ anh cả.
Ngồi ngay cạnh, chứng kiến từ đầu tới cuối, Thông bực mình và lôi vợ lên phòng riêng nói chuyện.
- “Em nên xem lại cách ăn mặc của mình. Anh không thích em thế này. Dù gì em cũng là người có chồng rồi, mặc thế nào thì mặc đừng để nam giới họ nhòm ngó rồi túm năm tụm ba bình luận. Em cũng phải tôn trọng anh nữa chứ”.
- “Anh buồn cười nhỉ, anh thử ra xem thiên hạ có ai mặc kín cổng không? Mà vợ anh đẹp chứ có phải xấu xí gì mà phải giấu. Hơn nữa ngực em có đẹp, người ta có nhìn em thèm thuồng thì anh phải thấy tự hào hơn mới phải chứ”. Rồi Quế bưng mặt khóc sướt mướt.
Có lúc, Thông đặt ra giả thiết, hay cứ để vợ hở cũng có mất mát gì đâu, đó cũng là xu thế hiện đại mà? Nhưng thú thật, anh không tài nào làm quen với ý nghĩ đó được.
Thông mừng ra mặt khi rước được một cô dâu đẹp như Quế về làm vợ. Anh phổng mũi khi đám bạn khen lấy khen để vợ anh.
Thông sinh ra trong gia đình giàu có, nhà có công ty của bố nhưng anh vẫn nhất quyết ra ngoài thử sức. Tốt nghiệp với tấm bằng khá cùng ngoại hình đẹp, anh dễ dàng xin được một chân làm lập trình ở công ty phần mềm nọ. Ngày Thông mới đi làm, bao cô gái cứ liếc trộm nhìn theo.
Vợ anh đẹp, có lẽ đó là chuyện cũng bình thường. Nhưng ai cũng phải công nhận, Quế đẹp thật. Chị sở hữu làn da trắng nõn nà, khuôn ngực đầy, vòng eo bé xíu cùng cặp mông căng tròn. Ngay từ lúc yêu, anh đã chiều chuộng, cưng nựng Quế như trứng như hoa.
Anh "điên đảo" mỗi khi Quế “quên” mặc áo lót. Không chỉ anh mà ai gặp chị cũng phải đỏ mặt vì điều này. Ban đầu vì ngại, anh đều quay đi, sau dần anh góp ý, chị nói:“Í, em quên” rồi tỏ ra mắc cỡ. Hành động đó khiến anh ngất ngây, anh thấy nàng quá gợi cảm và đàn bà.
Cố làm quen với sở thích của vợ nhưng anh không tài nào thích nghi được... (Ảnh minh họa)
Sau khi lấy nhau, việc chị “quên” mặc áo lót diễn ra đều như cơm bữa. Và đây dường như là nút thắt trong những mâu thuẫn sắp tới của anh chị. Đọc tin trên mạng thấy có cô người mẫu không mặc đồ lót, Thông chợt nghĩ tới vợ. Tuy đúng là hình ảnh này có làm bỏng mắt cánh đàn ông thật. Và anh cũng không ngoại lệ. Nhưng anh vẫn thấy lố bịch và phản cảm, nghĩ đến vợ, anh thấy vừa thương, vừa giận, vừa… tức.
Ngày sinh nhật, anh mời bạn bè cùng cơ quan đi ăn. Hôm đó, Quế có đi cùng và vẫn giữ tật “quên áo lót” làm các chị em tỏ ra không hài lòng, anh em thì người cười cười, người xấu hổ nhưng đa phần là nhìn chằm chằm vào bộ ngực nảy nở của vợ.
Suốt cả bữa ăn đó, Thông phát điên, anh khó chịu ra mặt, sốt ruột nhìn khách, lại nhìn vợ trong khi cô vợ cứ vô tư cười nói với mọi người.
Tàn cuộc, anh góp ý, chị chỉ bảo: “Anh cổ hủ quá, ở nước ngoài người ta toàn thế này, mặc áo lót là thói quen không lành mạnh. Họ chỉ dính lên trên đầu ngực một miếng băng dán, giúp giữ hình dáng ngực thôi”.
Anh cứ mở miệng là chị lại tìm cách chặn họng. Một hôm, nhân ngày giỗ cụ, anh gọi điện bảo vợ về nhà bố mẹ sớm chuẩn bị đồ cùng cả nhà, anh sẽ về sau.
Vừa bước vào đến cửa, anh đã thấy không khí gia đình u ám bất thường. Nhanh như cắt, anh hiểu ngay vấn đề, hóa ra Quế lại mặc thiếu phụ tùng. Bố mẹ, cô chú, vợ chồng thằng em… mặt ai cũng tỏ vẻ không hài lòng. Nhưng Quế hồn nhiên "tung tăng" chẳng hay biết gì. Bố ngồi được một lát rồi nói cả nhà cứ ăn, ông lên nghỉ. Em trai anh thì cũng chạy mất dép ra vườn làm điếu thuốc.
Vợ cậu em nhanh nhẩu ra thì thầm vào tai chị dâu: “Chị quên mặc áo lót rồi”.
- “Quên đâu mà quên, tôi cố tình đấy, mặc làm gì mấy cái thứ đó, vướng lắm!”
- “Chị không bao giờ mặc ư? Vậy hơi bất tiện đó”. Cô em ra sức năn nỉ.
- “Cô thật là quê mùa, kệ tôi nhé, tôi thích mặc thế nào là việc của tôi”. Cô em dâu trố mắt trước thái độ của chị vợ anh cả.
Ngồi ngay cạnh, chứng kiến từ đầu tới cuối, Thông bực mình và lôi vợ lên phòng riêng nói chuyện.
- “Em nên xem lại cách ăn mặc của mình. Anh không thích em thế này. Dù gì em cũng là người có chồng rồi, mặc thế nào thì mặc đừng để nam giới họ nhòm ngó rồi túm năm tụm ba bình luận. Em cũng phải tôn trọng anh nữa chứ”.
- “Anh buồn cười nhỉ, anh thử ra xem thiên hạ có ai mặc kín cổng không? Mà vợ anh đẹp chứ có phải xấu xí gì mà phải giấu. Hơn nữa ngực em có đẹp, người ta có nhìn em thèm thuồng thì anh phải thấy tự hào hơn mới phải chứ”. Rồi Quế bưng mặt khóc sướt mướt.
Có lúc, Thông đặt ra giả thiết, hay cứ để vợ hở cũng có mất mát gì đâu, đó cũng là xu thế hiện đại mà? Nhưng thú thật, anh không tài nào làm quen với ý nghĩ đó được.