[h=1]Phải lấy vợ "có tiền"![/h]
Đã hơn 10 năm kể từ ngày bạn trai tôi qua đời, cuộc sống của tôi chỉ là những tháng ngày buồn đau với mối tình đầu không trọn vẹn. Suốt 10 năm qua, tôi không còn tâm trí để nghĩ đến một người đàn ông nào nữa…
Rồi một ngày cuối đông năm ngoái, tôi đã tình cờ gặp anh trong đám cưới một người bạn cũ. Nhìn vẻ mặt anh hiền lành, ẩn chứa bên trong là một nỗi buồn u uất… bất chợt lòng tôi chợt thấy xốn xang bởi hình ảnh của người đàn ông đó. Sau này, tôi mới biết anh chính là người yêu cũ của cô bạn tôi.
Con người ấy tưởng chừng chỉ thoáng qua một lần trong đời tôi và sẽ không bao giờ khiến tôi nhớ đến nữa. Thế nhưng một ngày đầu xuân họp mặt bạn bè, tôi lại gặp anh. Lần này anh chủ động làm quen và xin số điện thoại của tôi. Thế rồi, những dòng tin nhắn đều đặn anh gửi cho tôi mỗi ngày khiến tôi không thể im lặng mãi được. Anh xin gặp tôi, mong được đến nhà tôi chơi và muốn được làm bạn cùng tôi.
Anh có hỏi tôi làm công việc gì nhưng tôi không nói. Sau này có nhiều cơ hội gặp gỡ, trò chuyện, anh mới nói rằng: “Ngày mới quen em, cứ tưởng em là cô giáo, không ngờ em lại làm kinh doanh”. Rồi anh hỏi tôi: “Em sinh năm bao nhiêu?” và khi biết tôi tuổi mèo, anh bảo “không hợp với tuổi anh lắm”… nhưng tôi vẫn lờ cho qua.
Anh là người đàn ông đã từng một lần đổ vỡ trong hôn nhân, hiện tại, anh đang sống cùng mẹ và một cậu con trai lên 10 tuổi. Anh [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự[/url] với tôi rất chân thành, gần gũi… và cũng chẳng biết từ khi nào, tôi bắt đầu để ý đến người đàn ông này. Tôi rất đồng cảm với anh và cảm thấy thương anh nhiều lắm.
Cũng từ tình thương và lòng cảm mến, tôi bắt đầu thấy nhớ và yêu anh từ khi nào cũng chẳng hay. Tôi cứ nghĩ một người đàn ông lớn tuổi như anh chắc hẳn là một người đàn ông chững chạc, chân thành và không bao giờ có điều gì khuất tất. Nhưng ở đời nào ai có biết trước được chữ ngờ….?
Khi anh chiếm trọn được tình cảm của tôi thì cũng là lúc anh để lộ bản chất con người thật của anh. Lúc đó, tôi vô tư không để ý những câu hỏi tưởng chừng như bâng quơ của anh: “Mỗi tháng thu nhập của em được bao nhiêu?”. Lúc đó, tôi đùa anh: “Em làm không đủ ăn đâu, hiện tại em đang mắc nợ nhiều lắm”, mặc dù lúc bấy giờ, lương tôi cũng khoảng 6 triệu, ăn tiêu ở quê không tốn kém nên mỗi tháng tôi cũng giành dụm được hơn nửa số lương.
Tôi cảm thấy thật may mắn khi không phải làm vợ một người đàn ông thực dụng như anh (Ảnh minh họa)
Nhưng tôi nào đâu có ngờ, câu nói đùa ấy lại đánh trúng vào tâm lý anh. Một hôm, tôi bỗng nhận được tin nhắn của anh: “Em ạ! Tuổi của chúng ta không thể đến với nhau được đâu. Làm sao bây giờ chứ? Anh đã một lần đổ vỡ nên bây giờ anh sợ lắm”. Tôi như nghẹn đắng khi đọc được những dòng tin đó nhưng vẫn cố gắng bình tĩnh để trả lời anh: “Nếu thế thì mình đành làm bạn của nhau thôi anh ạ!”. Rồi cách đó vài ngày, anh lại đến thăm tôi như chưa có bất cứ chuyện gì xảy ra. Anh nói với tôi rằng, “Anh sẽ không lấy vợ nữa. Nếu anh lấy vợ thì anh sẽ làm khổ nhiều người lắm, làm khổ cả em nữa”. Tôi vẫn giữ gương mặt lạnh lùng và thẳng thắn chuyện trò với anh như những người bạn bình thường. Một hôm, anh rủ tôi đi cà phê và thổ lộ với tôi rằng: “Có người giới thiệu cho anh một người phụ nữ lớn hơn anh hai tuổi. Bọn anh đã gặp nhau và nói chuyện rất hợp. Anh cũng thấy thương người con gái đó lắm”. Sau một hồi anh kể về “người phụ nữ ấy” thì tôi mới biết được, đó là chị bạn của tôi, hiện đang đi làm ở một nơi rất xa. Khi biết được điều đó, tôi cảm giác như trái tim mình đang bị ai đó bóp nghẹt. Lúc ấy, tôi mới nhận ra rằng, mình vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Nhưng vì yêu anh nên tôi đành chấp nhận tất cả để anh được hạnh phúc, cũng như để chị bạn tôi có được hạnh phúc thật sự.Lúc anh hào hứng kể chuyện tình mới của mình, tôi chỉ chép miệng: “Thế cũng tốt. Mong anh đừng làm chị ấy buồn. Hãy chân thành với chị ấy, đừng làm chị ấy buồn khổ thêm nữa. Chị ấy cũng đã nhiều tuổi rồi, anh cũng không còn trẻ nữa… Em cầu mong cho hai người sẽ có được hạnh phúc thật sự”. Dù đã có người mới nhưng anh vẫn thường xuyên qua lại với tôi và trò chuyện rất vui vẻ. Thỉnh thoảng, anh còn đưa tin nhắn của hai người cho tôi đọc và tôi biết được rằng, hai người đang ở xa nhau nên họ đều mong muốn sớm được đoàn viên, sống cuộc sống hạnh phúc bên nhau. Tôi chưa hết bất ngờ về chuyện tình cảm giữa anh và chị bạn tôi thì tôi lại nghe tin anh đang theo đuổi một cô giáo đã ly hôn chồng và có một cô con gái lên 9 tuổi. Khi xác nhận được điều đó, tôi mới bàng hoàng nhận ra con người thật của anh... Thì ra bấy lâu nay, anh vẫn đang kiếm tìm cho mình một người vợ làm giáo viên, có thu nhập ổn định để có thể gom góp thêm cho kinh tế gia đình, không cần biết phẩm chất của người đó ra sao, như thế nào? Tôi đã gọi điện cho anh để hỏi rõ mọi chuyện, cũng như mong muốn anh sớm giải quyết chuyện tình cảm với chị bạn tôi, đừng để chị ấy phải khổ sở thêm lần nào nữa. Lúc này anh mới nói: “Đến bây giờ thì anh không thể giấu được em nữa. Em không có quyền cấm anh đi chơi. Anh là người tự do nên anh thích tìm hiểu ai thì kệ anh, miễn sao anh cảm thấy hợp là được”. Tôi có hỏi anh: “Anh có xác định lấy cô giáo ấy không? Tại sao biết được cô ta có nhiều tai tiếng không tốt, anh vẫn lao vào cô ấy mà phản bội bạn em? Nếu như anh yêu cô ấy thì cũng nên thẳng thắn nói rõ cho bạn em để cô ấy tìm hạnh phúc mới”. Bỏ qua những lời khuyên răn của tôi và bạn bè, anh nghe lời cô ta và suốt ngày nhắn tin xúc phạm tôi. Tôi mặc kệ những dòng tin nhắn đó vì tôi hiểu hơn ai hết, anh không phải là một người đàn ông đúng nghĩa, anh chỉ đến với cô ta vì danh lợi, vì lòng tham của bản thân mình, chứ chắc gì đã có tình yêu?
Trong một lần gặp một người bạn ở cạnh nhà anh, tôi mới biết được rằng, trước đây anh đã tán tỉnh rất nhiều cô giáo lớn tuổi… nhưng vì cảm thấy anh không phải là người đáng tin cậy nên họ đã từ chối tình cảm của anh. Không ngờ bây giờ, anh lại yêu phải người đàn bà đã từng "làm vợ khắp thiên hạ" này. Giờ tôi mới ngộ ra tất cả. Thì ra trước đây anh đến với tôi cũng chỉ vì anh nghĩ tôi làm nghề giáo. Thôi thì… mong anh được toại nguyện với những gì anh mong muốn, còn hạnh phúc hay không thì điều đó tự anh sẽ hiểu.