Khi Vozer đưa gái đi chơi
Kể cho các thím nghe về cuộc hẹn của mìnhvới một gái tối hôm qua nhé. Là lần đầu tiênhẹn gái nên rất lo lắng và hồi hộp. Hỏi kinh nghiệm mấy anh chuyên chănrau và ăn rau thì các anh ấybảo đi chơi với gái buổi đầu tiên nên bình tĩnh, ko run sợ, phải chuẩn bị một vài câu chuyện thú vị để nói, vàphải có tiền nhiều nhiều trong ví.
Bình tĩnh và ko run sợ thì cũng ko khó lắm! Trước khi đi mình sẽ nốc khoảng hai lítrượu là ok ngay, vì tính mình mà đã có rượu vào thì ếch sợ bố con thằng éo nào.
Còn cái khoản chuẩn bị vài câu chuyện thú vị thì dễ rồi.Mình biết xem sex từ khi họcmẫu giáo, đến nay kinh nghiệm xem sexcũng gần hai mươi năm. Cũng biết thế nào là bà già xay lúa, ông lão vác cày, cưỡi ngựa,đẩy xe, cũng hiểu thế nào là vétmáng, móc lốp, thổi kèn, gặmcỏ, ngậm bi, đá cột... Hi vọng chút kiến thức đó sẽ khiến cuộc nói chuyện thêm sôi nổi.
Nhưng còn cái khoản cuối cùng thì hơi khó bởi vì tiền nhiều trong ví thì ko phải sởtrường của mình. Quan điểm của mình là ko bao giờ được để tiền nhàn rỗi trong túi. Vậy nên cứ có đồng nào là mình mang đi phang lô hết. Và sau nhiều năm chăm chỉ miệt mài đầu tư lô đề với phương châm “trúng ko kiêu, trượt ko nản” thì cho đến hôm nay mình chính thứcthành người vô sản.
Haizzz. Nhưng khó thì phải tính chứ, ko thể để cái khó nó bó cái trym được.
- Anh ơi, ở đây có cầm đồ ko anh?
- Mịa mày, sáng ra đã hỏi ngu, cửa hàng cầm đồ mà kocầm đồ thì cầm cái lìn gì mày.Đồ đâu, mày cầm gì?
- Dạ đây ạ!
- CLGT? Ở đây éo cầm dẻ lau nhà đâu.
- Cái đệt, anh nhìn lại đi. Quần bò Tô-mỳ mua ở Bíc-xy, chạy chưa hết rốt-đa còn bảo hành tận 2 năm đấy.
- Bố mày éo quan tâm bò tô-mỳ hay là mì tôm bò, mày có chim cút ngay không bố mày phồng tôm phát chết luôn bây giờ đấy. Mới sáng ra đã ám quẻ. Cút.
Phương án một đã thất bại, chuyển sang phương án hai.
- Alo, Đức Tiến hả, thằng anh zai mày có nhàko?
- Dạ ko ạ, anh ấy đưa ngườiyêu đi phá thai.
- Cái đẹt, con đó có thai khi nào thế? Mà có phải là thai của thằng anh mày ko?
- Anh hỏi ngu như kít, thai của anh zai em thì việc éo gì phải đi phá, là thai của thằngbạn thân anh zai em.
- WTF. Đang định hỏi mượn nó ít tiền. Thế mày có tiền ko cho anh mượn vài mili lít.
- Em có nhưng mai em phải đóng học phí.
- Học phí éo quan trọng, choanh mượn đi, việc của anh quan trọng hơn.
- Việc gì mà quan trọng?
- Cua gái
- Đệt, anh nói thế éo nào chứ, việc cua gái của anh lại quan trọng hơn việc học củaem là sao?
- Mày học ko được thì học lại, còn tao cua gái ko được thì làm sao cua lại? thằng khác nó cua nó xơi cmnr. Hiểu chưa. Thôi, cứ đưatiềncho anh mượn đi, lúc anh chén được sẽ quay clip về cho mày xem. Ok?
- Ừ, vậy cũng được, nhưng nhớ là phải uncensored đấy nhé.
Vậy là xong. Đã có tiền. Có tiền rồi thì phải đi tu bổ lại nhan sắc cái đã. Vì nghe nói trong buổi hẹn đầu, hình thức rất quan trọng trong việc tạo ấn tượng cho đối phương.
- Anh ơi, giờ có kiểu tóc nàođang hót không anh, cắt cho em phát.
- Có kiểu HKT đang hót líu lođấy em
- HKT là gì ạ?
- Là “hơi khùng tí”
- Ok chơi luôn. Nhưng giá cảthế nào?
- Cắt ko là 5 nghìn, vuốt keo nữa thì thêm 2 nghìn là 7 nghìn.
- Vậy cắt ko thôi, vuốt keo thì em tự vuốt. Anh vuốt có tí mà lấy những 2 nghìn. Hai nghìn đó em mua được lọ keodán giấy, về pha ra vuốt cảtháng ko hết, vừa rẻ lại maukhô, hương thơm độc đáo.
Xong cái tóc. Giờ tính đến trang phục. Quả đầu “hơi khùng tí” này rất hợp với chiếc com-lê cộc tay của mình. Quần thì chắc chắnlà bò Tôm-Mì rồi (may mà sáng nay ko cắm ở hiệu cầm đồ đấy, nếu ko thì lại phải mặc cái quần Levis thủng đít – vìchỉ có 2 cái quần thôi mà). Ko biết nên đi giày hay đi dép nhỉ. Đi giày thì lịch lãm, đứng đắn, còn đi dép thì bụi bặm, phong trần. Khó nhỉ, thôi, buổi đầu nên đứng đắnchút cho gái nó yên tâm.
- Bố ơi, tối cho con mượn đôi giày ba-ta củabố nhé.
- Để đấy, tối tao còn đi chở lợn, mày đi đôi dép tổ ong của mày ấy.
- Nhưng dép của con một bên đứt mõm, một bên rách quai rồi.
- Rách thì khâu lại, đứt mõm thì cắt nốt cái mõm bên kia đicho cân đối.
Thôi cũng được. Đi dép cho nó thoải mái vàcá tính.
Giờ hẹn sắp đến rồi. Nhắn tin cho gái cái xem tình hình thế nào.
- Em ơi, đang làm gì đấy? Cónhớ buổi hẹn với chàng hoàng tử bật mã của em ko nhỉ?
- Dạ, em đang ngồi ị. Ị xong em sẽ đi ngay. Mà mình gặp nhau ở đâu hoàng tử nhỉ?
- Quán nước mía quay tay ởgần ngay nhà xác bệnh việnung bướu nhé. Bàn số 7, bàn VIP đấy, anh đặt chỗ trước rồi.
Nói xong mình cũng vội vàng lấy ngay con xe đạp phân khối lớn phóng vụt đi. Tiếng nẹt bô, à nhầm, tiếng chắn bùn, chắn xích và gác ba ga lỏng lẻo kêu inh ỏi cả xóm làng.
Mình đến trước và ngồi đợi gái. Hồi hộp quá. Dù đã khoác lên người bộ trang phục sành điệu cùng kiểu tócđang hót nhưng sao tim mìnhvẫn nhảy nhót, ko chịu nằm immà tí tí lại giật mình thon thót.
Gái đến rồi. Nàng đi LX, khoác túi LV, dùng điện thoạiLG nhưng trông mặt thì hơi Lờ đờ. Chắc tại đêm qua phảilàm thêm giờ.
- Em chào anh, anh đợi em lâu chưa?
- Từ lúc em đang ị
- Hi, anh đi bằng gì mà nhanh thế?
- Anh đi bằng xe riêng
- Anh tự lái à, hay có lái xe đi cùng?
À, tự lái thôi. Buổi tối cho lái xe nghỉ em ạ. Mà em uống gì?
- Ở đây có những đồ uống gì hả anh?
- Em hỏi ngu vkl. Quán nướcmía thì chỉ có nước mía thôi chứ còn có cái éo gì nữa.
- Vậy thì cho nước mía đi
..........................
- Túi của em đẹp nhỉ! Nhưnghình như là hàng ****, ấy chết, anh quen mồm, hàng fake à?
- Dạ....
- Việc éo gì phải dùng hàng fake. Nhìn anh đây này, từ đầu đến chân toàn hàng hiệu xịn. Như đôi dép tổ ongđang đi đây, là hàngxách tay từ Nhật đấy.
- Thật ạ?
- Đương nhiên, chị gái anh bên Nhật đích thân mua cho đấy.
- Anh có chị gái bên Nhật ạ?
- Ừ, chị ấy học cao học bên đó.
- Học ngành gì ạ, tài chính ngân hàng hay quản trị kinh doanh?
- À ko, thổi kèn sắc-sô-phôn, chị ấy là nghệ sĩ rất nổi tiếng đấy
- Vậy ạ. Chị ấy tên gì anh?
- Maria ozawa
- Thích nhỉ, ước gì em đượcnhư chị ấy.
- Ko phải ước đâu em. Làm người yêu của anh một thời gian, anh sẽ rèn luyện cho em đạt đến trình độ ngang ngửa với chị ấy.
....................................
- Anh ơi, con điện thoại ghẻ của anh rung kìa...
- Ừ, bà osin bà ấy gọi ấy mà, ko biết có việc gì ko.
- “Alo, Osin à,....trời, có thế thôi mà cũng phải hỏi. Người ta đến thu tiền điện thì cứ đóng cho người ta đi, sao phải gọi điện hỏi tôi....Cái gì? Ko đủ tiền? có hơn 30 triệu mà ko đủ tiền....Vậy mở két sắt lấy thêm đi. Ko biết passà? Liên Xô chống Mỹ. ok chưa? À mà này, tìm hộ tôi xem con iphone 6 của tôicó ở nhà ko? Vừa rồi đi vội quá quên ko mang theo. Ko thấy hả? tìm hết 12 tầng cũng ko thấy hả? vậy chắc tôi để quên trên con Camry 16 chỗ rồi. Thế nhé”
- Bực mình thế đấy em ạ, cáibà giúp việc mới làm nên cái gì cũng hỏi.
- Ơ, mà mặt em sao thế? Sao tự nhiên lại tái hết mặt đi thế kia? Em mệt à?
- Dạ. Em hơi chóng mặt chút. Có lẽ gió to quá, em ko quen.Em xin phép về trước nằm nghỉ ạ...
- Từ từ đã em, uống hết cốcnước mía đã rồihãy về, đằng nào cũng gọi rồi, bỏ thế phí lắm.
- Dạ thôi, em cho anh đấy, anh uống nốt đi cho đỡ phí.
- Ừ, vậy em về nhé.
Đấy, mình vừa kể hết cho các thím nghe về cuộc hẹn đầu tiên của mình với gái rồiđấy. Hi vọng là mình đã để lại cho gái những ấn tượng tốt. Vừa rồi mình lại nhắn tin rủ gái tối nay đi chơi nhưng chưa thấy gái trả lời. Chắc gái đang bận.
Kể cho các thím nghe về cuộc hẹn của mìnhvới một gái tối hôm qua nhé. Là lần đầu tiênhẹn gái nên rất lo lắng và hồi hộp. Hỏi kinh nghiệm mấy anh chuyên chănrau và ăn rau thì các anh ấybảo đi chơi với gái buổi đầu tiên nên bình tĩnh, ko run sợ, phải chuẩn bị một vài câu chuyện thú vị để nói, vàphải có tiền nhiều nhiều trong ví.
Bình tĩnh và ko run sợ thì cũng ko khó lắm! Trước khi đi mình sẽ nốc khoảng hai lítrượu là ok ngay, vì tính mình mà đã có rượu vào thì ếch sợ bố con thằng éo nào.
Còn cái khoản chuẩn bị vài câu chuyện thú vị thì dễ rồi.Mình biết xem sex từ khi họcmẫu giáo, đến nay kinh nghiệm xem sexcũng gần hai mươi năm. Cũng biết thế nào là bà già xay lúa, ông lão vác cày, cưỡi ngựa,đẩy xe, cũng hiểu thế nào là vétmáng, móc lốp, thổi kèn, gặmcỏ, ngậm bi, đá cột... Hi vọng chút kiến thức đó sẽ khiến cuộc nói chuyện thêm sôi nổi.
Nhưng còn cái khoản cuối cùng thì hơi khó bởi vì tiền nhiều trong ví thì ko phải sởtrường của mình. Quan điểm của mình là ko bao giờ được để tiền nhàn rỗi trong túi. Vậy nên cứ có đồng nào là mình mang đi phang lô hết. Và sau nhiều năm chăm chỉ miệt mài đầu tư lô đề với phương châm “trúng ko kiêu, trượt ko nản” thì cho đến hôm nay mình chính thứcthành người vô sản.
Haizzz. Nhưng khó thì phải tính chứ, ko thể để cái khó nó bó cái trym được.
- Anh ơi, ở đây có cầm đồ ko anh?
- Mịa mày, sáng ra đã hỏi ngu, cửa hàng cầm đồ mà kocầm đồ thì cầm cái lìn gì mày.Đồ đâu, mày cầm gì?
- Dạ đây ạ!
- CLGT? Ở đây éo cầm dẻ lau nhà đâu.
- Cái đệt, anh nhìn lại đi. Quần bò Tô-mỳ mua ở Bíc-xy, chạy chưa hết rốt-đa còn bảo hành tận 2 năm đấy.
- Bố mày éo quan tâm bò tô-mỳ hay là mì tôm bò, mày có chim cút ngay không bố mày phồng tôm phát chết luôn bây giờ đấy. Mới sáng ra đã ám quẻ. Cút.
Phương án một đã thất bại, chuyển sang phương án hai.
- Alo, Đức Tiến hả, thằng anh zai mày có nhàko?
- Dạ ko ạ, anh ấy đưa ngườiyêu đi phá thai.
- Cái đẹt, con đó có thai khi nào thế? Mà có phải là thai của thằng anh mày ko?
- Anh hỏi ngu như kít, thai của anh zai em thì việc éo gì phải đi phá, là thai của thằngbạn thân anh zai em.
- WTF. Đang định hỏi mượn nó ít tiền. Thế mày có tiền ko cho anh mượn vài mili lít.
- Em có nhưng mai em phải đóng học phí.
- Học phí éo quan trọng, choanh mượn đi, việc của anh quan trọng hơn.
- Việc gì mà quan trọng?
- Cua gái
- Đệt, anh nói thế éo nào chứ, việc cua gái của anh lại quan trọng hơn việc học củaem là sao?
- Mày học ko được thì học lại, còn tao cua gái ko được thì làm sao cua lại? thằng khác nó cua nó xơi cmnr. Hiểu chưa. Thôi, cứ đưatiềncho anh mượn đi, lúc anh chén được sẽ quay clip về cho mày xem. Ok?
- Ừ, vậy cũng được, nhưng nhớ là phải uncensored đấy nhé.
Vậy là xong. Đã có tiền. Có tiền rồi thì phải đi tu bổ lại nhan sắc cái đã. Vì nghe nói trong buổi hẹn đầu, hình thức rất quan trọng trong việc tạo ấn tượng cho đối phương.
- Anh ơi, giờ có kiểu tóc nàođang hót không anh, cắt cho em phát.
- Có kiểu HKT đang hót líu lođấy em
- HKT là gì ạ?
- Là “hơi khùng tí”
- Ok chơi luôn. Nhưng giá cảthế nào?
- Cắt ko là 5 nghìn, vuốt keo nữa thì thêm 2 nghìn là 7 nghìn.
- Vậy cắt ko thôi, vuốt keo thì em tự vuốt. Anh vuốt có tí mà lấy những 2 nghìn. Hai nghìn đó em mua được lọ keodán giấy, về pha ra vuốt cảtháng ko hết, vừa rẻ lại maukhô, hương thơm độc đáo.
Xong cái tóc. Giờ tính đến trang phục. Quả đầu “hơi khùng tí” này rất hợp với chiếc com-lê cộc tay của mình. Quần thì chắc chắnlà bò Tôm-Mì rồi (may mà sáng nay ko cắm ở hiệu cầm đồ đấy, nếu ko thì lại phải mặc cái quần Levis thủng đít – vìchỉ có 2 cái quần thôi mà). Ko biết nên đi giày hay đi dép nhỉ. Đi giày thì lịch lãm, đứng đắn, còn đi dép thì bụi bặm, phong trần. Khó nhỉ, thôi, buổi đầu nên đứng đắnchút cho gái nó yên tâm.
- Bố ơi, tối cho con mượn đôi giày ba-ta củabố nhé.
- Để đấy, tối tao còn đi chở lợn, mày đi đôi dép tổ ong của mày ấy.
- Nhưng dép của con một bên đứt mõm, một bên rách quai rồi.
- Rách thì khâu lại, đứt mõm thì cắt nốt cái mõm bên kia đicho cân đối.
Thôi cũng được. Đi dép cho nó thoải mái vàcá tính.
Giờ hẹn sắp đến rồi. Nhắn tin cho gái cái xem tình hình thế nào.
- Em ơi, đang làm gì đấy? Cónhớ buổi hẹn với chàng hoàng tử bật mã của em ko nhỉ?
- Dạ, em đang ngồi ị. Ị xong em sẽ đi ngay. Mà mình gặp nhau ở đâu hoàng tử nhỉ?
- Quán nước mía quay tay ởgần ngay nhà xác bệnh việnung bướu nhé. Bàn số 7, bàn VIP đấy, anh đặt chỗ trước rồi.
Nói xong mình cũng vội vàng lấy ngay con xe đạp phân khối lớn phóng vụt đi. Tiếng nẹt bô, à nhầm, tiếng chắn bùn, chắn xích và gác ba ga lỏng lẻo kêu inh ỏi cả xóm làng.
Mình đến trước và ngồi đợi gái. Hồi hộp quá. Dù đã khoác lên người bộ trang phục sành điệu cùng kiểu tócđang hót nhưng sao tim mìnhvẫn nhảy nhót, ko chịu nằm immà tí tí lại giật mình thon thót.
Gái đến rồi. Nàng đi LX, khoác túi LV, dùng điện thoạiLG nhưng trông mặt thì hơi Lờ đờ. Chắc tại đêm qua phảilàm thêm giờ.
- Em chào anh, anh đợi em lâu chưa?
- Từ lúc em đang ị
- Hi, anh đi bằng gì mà nhanh thế?
- Anh đi bằng xe riêng
- Anh tự lái à, hay có lái xe đi cùng?
À, tự lái thôi. Buổi tối cho lái xe nghỉ em ạ. Mà em uống gì?
- Ở đây có những đồ uống gì hả anh?
- Em hỏi ngu vkl. Quán nướcmía thì chỉ có nước mía thôi chứ còn có cái éo gì nữa.
- Vậy thì cho nước mía đi
..........................
- Túi của em đẹp nhỉ! Nhưnghình như là hàng ****, ấy chết, anh quen mồm, hàng fake à?
- Dạ....
- Việc éo gì phải dùng hàng fake. Nhìn anh đây này, từ đầu đến chân toàn hàng hiệu xịn. Như đôi dép tổ ongđang đi đây, là hàngxách tay từ Nhật đấy.
- Thật ạ?
- Đương nhiên, chị gái anh bên Nhật đích thân mua cho đấy.
- Anh có chị gái bên Nhật ạ?
- Ừ, chị ấy học cao học bên đó.
- Học ngành gì ạ, tài chính ngân hàng hay quản trị kinh doanh?
- À ko, thổi kèn sắc-sô-phôn, chị ấy là nghệ sĩ rất nổi tiếng đấy
- Vậy ạ. Chị ấy tên gì anh?
- Maria ozawa
- Thích nhỉ, ước gì em đượcnhư chị ấy.
- Ko phải ước đâu em. Làm người yêu của anh một thời gian, anh sẽ rèn luyện cho em đạt đến trình độ ngang ngửa với chị ấy.
....................................
- Anh ơi, con điện thoại ghẻ của anh rung kìa...
- Ừ, bà osin bà ấy gọi ấy mà, ko biết có việc gì ko.
- “Alo, Osin à,....trời, có thế thôi mà cũng phải hỏi. Người ta đến thu tiền điện thì cứ đóng cho người ta đi, sao phải gọi điện hỏi tôi....Cái gì? Ko đủ tiền? có hơn 30 triệu mà ko đủ tiền....Vậy mở két sắt lấy thêm đi. Ko biết passà? Liên Xô chống Mỹ. ok chưa? À mà này, tìm hộ tôi xem con iphone 6 của tôicó ở nhà ko? Vừa rồi đi vội quá quên ko mang theo. Ko thấy hả? tìm hết 12 tầng cũng ko thấy hả? vậy chắc tôi để quên trên con Camry 16 chỗ rồi. Thế nhé”
- Bực mình thế đấy em ạ, cáibà giúp việc mới làm nên cái gì cũng hỏi.
- Ơ, mà mặt em sao thế? Sao tự nhiên lại tái hết mặt đi thế kia? Em mệt à?
- Dạ. Em hơi chóng mặt chút. Có lẽ gió to quá, em ko quen.Em xin phép về trước nằm nghỉ ạ...
- Từ từ đã em, uống hết cốcnước mía đã rồihãy về, đằng nào cũng gọi rồi, bỏ thế phí lắm.
- Dạ thôi, em cho anh đấy, anh uống nốt đi cho đỡ phí.
- Ừ, vậy em về nhé.
Đấy, mình vừa kể hết cho các thím nghe về cuộc hẹn đầu tiên của mình với gái rồiđấy. Hi vọng là mình đã để lại cho gái những ấn tượng tốt. Vừa rồi mình lại nhắn tin rủ gái tối nay đi chơi nhưng chưa thấy gái trả lời. Chắc gái đang bận.