Thật chính xác
Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong ?
- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?
- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.
Lờ nờ
Để giúp Bình sửa tập phát âm "L" sai thành "N". Cô giáo gia su tai nha bắt cậu tập đọc và thuộc lòng câu: "Cụ Lý lên chợ làng mua lòng lợn luộc".
Một tuần sau, cô kiểm tra và khen Bình:
- Giỏi lắm. Em phát âm đúng rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.
- Thưa cô, câu này đọc mãi cũng quen, chứ những câu nạ, nắm núc nó cứ nàm sao ấy!
o O o
Bé Sama tức giận thưa với thầy:
- Thưa thầy, tụi nó không chịu nghe lời thầy lại đặt biệt hiệu cho em rồi.
- Đứa nào thế? - Thầy hỏi.
- Dạ, thằng Mắt lừa, thằng Đầu bò, và thằng ếch chột ạ.
"Người mẫu" chạy mất
Cô giáo gọi Thomas đứng lên khiển trách:
- Bài văn tả con chó của em chữ rất xấu, giấy bẩn và chưa làm xong, tại sao vậy?
- Thưa cô, em đã cố gắng ghì nó lại để tả, nhưng được một nửa thì nó cắn em và chạy mất ạ!
o O o
Thầy giáo toán hỏi Collins:
- Lầm này lại điểm "0", em cảm thấy thế nào?
Collins nghiêm túc trả lời:
- Thưa thầy giáo gia sư giỏi, tất cả đều bắt đầu từ "không đến có" ạ!
Thế có chết không?
Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai chúng ta sẽ học bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em mang tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ nhé.
Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà có bảo gì không?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
Cử nhân
Một thanh niên đã được phòng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến trình diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:
- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!
- Nhưng mà - Chàng thanh niên nói - Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!
Vị cửa hàng trưởng bảo:
- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đã không được biết điều đó. Vậy hãy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!
Mơ ước
Bé Bô học lớp hai. Một hôm thầy giáo ra đề tập làm văn: "Hãy nói về mơ ước của em".
Bé Bô viết ngay: "Em muốn làm cảnh sát để giúp đỡ mọi người".
Thầy giáo phê vào bài văn: "Ý hay nhưng phải để ý Rôbe vì nó định cướp nhà băng đấy!"
Cô giáo thu bài tập làm văn đề tài: "Tả con lợn nhà em". Tèo đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, Cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong ?
- Dạ ... vì bố em đi công tác chưa về ạ .
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì ?
- Không đâu ạ. Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác. Nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.
Lờ nờ
Để giúp Bình sửa tập phát âm "L" sai thành "N". Cô giáo gia su tai nha bắt cậu tập đọc và thuộc lòng câu: "Cụ Lý lên chợ làng mua lòng lợn luộc".
Một tuần sau, cô kiểm tra và khen Bình:
- Giỏi lắm. Em phát âm đúng rồi đấy. Có khó khăn gì đâu.
- Thưa cô, câu này đọc mãi cũng quen, chứ những câu nạ, nắm núc nó cứ nàm sao ấy!
o O o
Bé Sama tức giận thưa với thầy:
- Thưa thầy, tụi nó không chịu nghe lời thầy lại đặt biệt hiệu cho em rồi.
- Đứa nào thế? - Thầy hỏi.
- Dạ, thằng Mắt lừa, thằng Đầu bò, và thằng ếch chột ạ.
"Người mẫu" chạy mất
Cô giáo gọi Thomas đứng lên khiển trách:
- Bài văn tả con chó của em chữ rất xấu, giấy bẩn và chưa làm xong, tại sao vậy?
- Thưa cô, em đã cố gắng ghì nó lại để tả, nhưng được một nửa thì nó cắn em và chạy mất ạ!
o O o
Thầy giáo toán hỏi Collins:
- Lầm này lại điểm "0", em cảm thấy thế nào?
Collins nghiêm túc trả lời:
- Thưa thầy giáo gia sư giỏi, tất cả đều bắt đầu từ "không đến có" ạ!
Thế có chết không?
Cô giáo dặn học sinh:
- Ngày mai chúng ta sẽ học bài "Bảo vệ sức khoẻ", các em mang tới lớp một đồ dùng có liên quan đến bảo vệ sức khoẻ nhé.
Hôm sau, nhất loạt các học sinh đều mang mỗi người một đồ vật.
- Tuấn, em đem gì tới?
- Thưa cô, em mang băng gạc dùng để băng vết thương ạ.
- Tốt lắm. Thế còn Tèo, em mang gì nào?
- Thưa cô, lọ ê-te dùng để rửa sạch vết thương ạ.
- Tý, em mang cái gì kia?
- Dạ, bình ôxy ạ?
- Em lấy ở đâu ra vậy?
- Dạ, của bà em.
- Thế bà có bảo gì không?
- Dạ, bà chỉ thở dài và phều phào nói: “Không được mang đi”.
Cử nhân
Một thanh niên đã được phòng tổ chức của một siêu thị tuyển dụng đến trình diện tại một cửa hàng. Vị cửa hàng trưởng tiếp đón anh ta bằng cái bắt tay thân mật và một nụ cười rồi trao cho anh ta cái chổi và bảo:
- Công việc đầu tiên của cậu là quét dọn cửa hàng!
- Nhưng mà - Chàng thanh niên nói - Tôi là một sinh viên tốt nghiệp đại học rồi cơ mà!
Vị cửa hàng trưởng bảo:
- Tôi lấy làm tiếc. Tôi đã không được biết điều đó. Vậy hãy trao lại cây chổi cho tôi rồi tôi sẽ chỉ chỗ cậu cách quét!
Mơ ước
Bé Bô học lớp hai. Một hôm thầy giáo ra đề tập làm văn: "Hãy nói về mơ ước của em".
Bé Bô viết ngay: "Em muốn làm cảnh sát để giúp đỡ mọi người".
Thầy giáo phê vào bài văn: "Ý hay nhưng phải để ý Rôbe vì nó định cướp nhà băng đấy!"