blackberry97
New member
Tôi không tự hào khi khoe khoang tôi có bồ nhí, tôi có người tình này nọ… Nhưng, tôi không thể chối cãi một sự thật là người tình bù đắp được cho tôi những điều tuyệt vời mà vợ không có.
Không thể phủ nhận được sự hi sinh và tầm quan trọng của món cơm – hay người vợ trong gia đình, món ăn giúp người ta tồn tại, no lâu, chắc dạ, giúp các ông xã có sức khỏe làm việc suốt cả ngày, giúp đàn ông chúng tôi bước chân về đã có cửa nhà sạch sẽ, quần áo vứt ra đã có máy giặt là phẳng phiu.
Nhưng cũng không thể kể hết được sự bất tiện của món cơm, nấu nướng lích kích phải kèm thứ này thứ nọ, không kể là cơm nguội, vừa ăn vừa ngán ngẩm. Muốn ăn cơm, phải vo gạo, phải đong nước, rồi chờ cơm sôi, chờ cơm chín dẻo… Muốn vợ chiều mình, phải đưa lương lậu cho nàng cả, phải đáp ứng hạch sách thế này, thế kia.
Chưa kể đến đoạn cơm ngon mấy thì càng ăn cũng càng thấy chán. Như vợ tôi, càng ngày càng mập lên, mùa hè nhìn vào đã thấy nóng bức. Hơn nữa, cái cảm giác quan hệ bao nhiêu năm vẫn vậy, đều đều nhàm chán, khiến tôi thực sự không mấy hứng thú.
Đôi khi nhìn vào bức ảnh cưới đen trắng ngày xưa, tôi vẫn hỏi các con tôi, ai đứng cạnh bố đây, không có nét gì giống người đàn bà đang cạnh tôi cả!
Thế nên tôi tìm đến người tình, người có thể cho tôi những đêm mặn nồng, những phút thăng hoa,
những khi tôi say đắm như thời trai trẻ và có cảm giác mình là một người đàn ông thực thụ. Ảnh minh họa
Thế nên tôi tìm đến người tình, người có thể cho tôi những đêm mặn nồng, những phút thăng hoa, những khi tôi say đắm như thời trai trẻ và có cảm giác mình là một người đàn ông thực thụ.
Có trách thì phải trách thời gian, thời gian đã khiến vợ tôi thay đổi quá nhiều. Không còn nhỏ nhắn nằm trong vòng tay tôi, không còn rên rỉ theo nhịp yêu cùng chồng, không còn những đêm tuyệt vời như xưa.
Và cái gì mất đi thì cần phải có người khác bù đắp. Khoảng trống tình cảm trong tôi đã được khỏa lấp…
Thế đấy, tôi biết ranh giới giữa vợ và người tình, vợ là số 1, vợ là điểm dựa tinh thần của tôi. Nhưng mặt khác vợ không còn chiều được tôi nữa, người khác thay chỗ là hợp lí.
Đừng vội nói tôi là người đàn ông đểu cáng, là người sống không trước không sau, nhất là các bạn trẻ. Sau này, khi ở tuổi tôi bạn sẽ hiểu sự nhức nhối của những khao khát, ham muốn. Những nhu cầu không được giải tỏa sẽ chỉ ngày càng trở nên bí bách hơn bao giờ hết.
Và người tình bù đắp trong khoản ấy, chỉ có thể dùng hai chữ, tuyệt vời!
Minh Khang (Tây Hồ, Hà Nội)
Không thể phủ nhận được sự hi sinh và tầm quan trọng của món cơm – hay người vợ trong gia đình, món ăn giúp người ta tồn tại, no lâu, chắc dạ, giúp các ông xã có sức khỏe làm việc suốt cả ngày, giúp đàn ông chúng tôi bước chân về đã có cửa nhà sạch sẽ, quần áo vứt ra đã có máy giặt là phẳng phiu.
Nhưng cũng không thể kể hết được sự bất tiện của món cơm, nấu nướng lích kích phải kèm thứ này thứ nọ, không kể là cơm nguội, vừa ăn vừa ngán ngẩm. Muốn ăn cơm, phải vo gạo, phải đong nước, rồi chờ cơm sôi, chờ cơm chín dẻo… Muốn vợ chiều mình, phải đưa lương lậu cho nàng cả, phải đáp ứng hạch sách thế này, thế kia.
Chưa kể đến đoạn cơm ngon mấy thì càng ăn cũng càng thấy chán. Như vợ tôi, càng ngày càng mập lên, mùa hè nhìn vào đã thấy nóng bức. Hơn nữa, cái cảm giác quan hệ bao nhiêu năm vẫn vậy, đều đều nhàm chán, khiến tôi thực sự không mấy hứng thú.
Đôi khi nhìn vào bức ảnh cưới đen trắng ngày xưa, tôi vẫn hỏi các con tôi, ai đứng cạnh bố đây, không có nét gì giống người đàn bà đang cạnh tôi cả!
Thế nên tôi tìm đến người tình, người có thể cho tôi những đêm mặn nồng, những phút thăng hoa,
những khi tôi say đắm như thời trai trẻ và có cảm giác mình là một người đàn ông thực thụ. Ảnh minh họa
Thế nên tôi tìm đến người tình, người có thể cho tôi những đêm mặn nồng, những phút thăng hoa, những khi tôi say đắm như thời trai trẻ và có cảm giác mình là một người đàn ông thực thụ.
Có trách thì phải trách thời gian, thời gian đã khiến vợ tôi thay đổi quá nhiều. Không còn nhỏ nhắn nằm trong vòng tay tôi, không còn rên rỉ theo nhịp yêu cùng chồng, không còn những đêm tuyệt vời như xưa.
Và cái gì mất đi thì cần phải có người khác bù đắp. Khoảng trống tình cảm trong tôi đã được khỏa lấp…
Thế đấy, tôi biết ranh giới giữa vợ và người tình, vợ là số 1, vợ là điểm dựa tinh thần của tôi. Nhưng mặt khác vợ không còn chiều được tôi nữa, người khác thay chỗ là hợp lí.
Đừng vội nói tôi là người đàn ông đểu cáng, là người sống không trước không sau, nhất là các bạn trẻ. Sau này, khi ở tuổi tôi bạn sẽ hiểu sự nhức nhối của những khao khát, ham muốn. Những nhu cầu không được giải tỏa sẽ chỉ ngày càng trở nên bí bách hơn bao giờ hết.
Và người tình bù đắp trong khoản ấy, chỉ có thể dùng hai chữ, tuyệt vời!
Minh Khang (Tây Hồ, Hà Nội)
Nguồn : Phunutoday