Chị bô bô chuyện giường chiếu giữa phòng có tới 14 con người hóng hớt. Dù không làm cùng phòng ban, nhưng lại làm cùng một công ty trong Tập đoàn nên ai chẳng nhẵn mặt anh Vũ. Và rồi tiếng lành đồn xa, tiếng dữ cũng đồn xa nốt, cả Tập đoàn ai cũng biết “thằng Vũ đẹp trai nhưng yếu”.
Trong số hơn 1.000 bông hoa mơn mởn của một Tập đoàn lớn, Mai được tôn vinh là người đẹp nhất. Như vậy, đủ thấy Mai may mắn thế nào với nhan sắc của mình.
Đồng nghiệp nhận xét điều may mắn lớn nhất của Mai chính là yêu và lấy Vũ. Vũ giàu có, đẹp trai, tốt tính, luôn nằm trong tầm ngắm của rất nhiều cô gái “môn đăng hộ đối”. Nhiều người tin rằng Vũ chắc chắn sẽ trở thành ông chồng tốt. Sau khi kết hôn, Mai thấy nhận xét đó đúng về hầu hết mọi mặt nhưng trừ mặt quan trọng nhất. Đó là tình dục.
Mai than thở: “Lão ấy rất tuyệt, chăm sóc chị chu đáo vô cùng. Hôm nào chị mệt, lão đi mua phở về cho chị ăn, lão thậm chí còn tự tay đấm lưng, xoa bóp cho chị mà không cần nhờ osin. Chị chẳng thể chê lão ở điểm nào trừ việc lão kém chuyện ấy vô cùng”.
“Ai lại mới 30 tuổi, vừa hành sự được vài phút lão đã thở hồng hộc trên giường. Đã yếu lại còn không biết đổi mới, sáng tạo. Từ khi lấy nhau đến giờ, có 2,3 tư thế, lão diễn đi, diễn lại suốt. Chán!”.
Nếu đây là lời [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự[/url] mà chị chia sẻ với cô bạn thân thì chẳng có gì để nói. Nhưng ngạc nhiên ở chỗ, chị bô bô chuyện giường chiếu giữa phòng có tới 14 con người hóng hớt. Dù không làm cùng phòng ban, nhưng lại làm cùng một công ty trong Tập đoàn nên ai chẳng nhẵn mặt anh Vũ. Và rồi tiếng lành đồn xa, tiếng dữ cũng đồn xa nốt, cả Tập đoàn ai cũng biết “thằng Vũ đẹp trai nhưng yếu”.
Không làm cùng với vợ như anh Vũ nhưng anh Thành được cả công ty vợ biết và chú ý. Trong một buổi giao lưu với đồng nghiệp của vợ, anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy ai cũng gọi anh như thân quen lắm.
Chị vô tình trở thành “rổ dưa” miễn phí cho mọi người buôn bán.
Anh đâu biết rằng từ lâu anh trở thành tâm điểm trong các cuộc buôn dưa lê của vợ và đồng nghiệp. Các bà vợ khi ngồi với nhau, câu chuyện chỉ loanh quanh shopping, chồng con và sex. Vì anh có điểm nổi bật là dốt sex nên chủ đề này thường được khai thác triệt để.
Chị Huệ vợ anh không có ý chê bai chồng nhưng với tính thích “buôn dưa lê, bán dưa chuột”, chị phô tất cả “thâm cung bí sử” để mọi người “thưởng lãm”, chia sẻ và đưa ra lời khuyên.
Tự giăng bẫy cho mình
Mấy đồng nghiệp nữ của chị Huệ tỏ ra rất thích chủ đề này. Họ thường xuyên đi học hỏi kinh nghiệm từ bạn bè, từ Internet rồi rỉ tai chị. Chính vì vậy, hầu như ngày nào, chị cũng nhận được câu hỏi: “Thế nào, bí quyết em bảo chị có phát huy tác dụng không? Đêm qua anh thực hiện tốt vai trò của người chồng chứ?”.
Dù câu trả lời thường là không thì chị vẫn rất vui. Chị cho rằng đồng nghiệp quan tâm và yêu mến mình. Chị không hề biết chị vô tình trở thành “rổ dưa” miễn phí cho mọi người buôn bán.
Cứ hễ gặp người phòng khác, mấy cô đồng nghiệp của chị đều tặc lưỡi tỏ vẻ thương xót: “Tội nghiệp, trẻ thế đấy mà chồng bất lực. Máy móc hỏng hết rồi. Đói lâu quá, chắc có lúc cắm sừng thôi. Thằng Lâm háu gái mà biết được, nó nhảy vào tán tỉnh ngay. Tình công sở vui phải biết”.
Và “thằng Lâm háu gái” chẳng khó khăn gì để biết thông tin này. Hắn chủ động tán tỉnh chị bằng những lời lẽ ngọt ngào, đường mật nhất. Đúng lúc chị say nắng thì hắn lỡ lời: “Chồng em yếu, anh sẽ bù đắp cho em”.
Lúc đó chị mới giật mình. Đúng là chị nói không giữ mồm giữ miệng. Nhưng chị chỉ chia sẻ với phụ nữ thôi. Thế là chị khéo léo hỏi hắn rồi phát hiện ra mấy nữ đồng nghiệp của chị “buôn dưa” cho cả công ty. Bây giờ chẳng ai biết không biết chồng chị yếu sinh lý. Và “tam sao thất bản”, chồng chị yếu một, người ta nâng lên thành yếu mười.
Chị tự dưng tỉnh ngộ và thương chồng vô hạn. Chị tự hứa cạch đến già, không bô bô chuyện nhà cho đồng nghiệp nữa.
Anh Thành bình thản sống vì không phát hiện chuyện tế nhị của mình bị đem ra làm trò cười cho thiên hạ. Anh Vũ lại không có cái may mắn đó. Vốn là người tinh ý, anh nhận ra sự bất thường khi đồng nghiệp nhìn anh bằng ánh mắt dò xét, thương cảm và cả giễu cợt. Ban đầu anh không biết rõ nguyên nhân tại sao nhưng chỉ sau vài lần để ý, anh đã có câu trả lời của mình.
Dù không được nghe tận tai những gì vợ nói nhưng anh chắc chắn chị chính là nguồn tin. Chuyện chăn gối của hai người, ngoài chị ra, làm gì còn ai biết nữa.
Vừa xấu hổ với đồng nghiệp, vừa giận vợ, anh Vũ lẳng lặng xin nghỉ việc và vào miền Nam. Với một người giỏi giang như anh, tìm công việc tốt là điều cực dễ dàng. Anh ra đi mà không một lời từ biệt hay trách mắng vợ.
Chị Mai cầu xin anh tha thứ nhưng tất cả những gì chị nhận được chỉ là sự im lặng.
Trong số hơn 1.000 bông hoa mơn mởn của một Tập đoàn lớn, Mai được tôn vinh là người đẹp nhất. Như vậy, đủ thấy Mai may mắn thế nào với nhan sắc của mình.
Đồng nghiệp nhận xét điều may mắn lớn nhất của Mai chính là yêu và lấy Vũ. Vũ giàu có, đẹp trai, tốt tính, luôn nằm trong tầm ngắm của rất nhiều cô gái “môn đăng hộ đối”. Nhiều người tin rằng Vũ chắc chắn sẽ trở thành ông chồng tốt. Sau khi kết hôn, Mai thấy nhận xét đó đúng về hầu hết mọi mặt nhưng trừ mặt quan trọng nhất. Đó là tình dục.
Mai than thở: “Lão ấy rất tuyệt, chăm sóc chị chu đáo vô cùng. Hôm nào chị mệt, lão đi mua phở về cho chị ăn, lão thậm chí còn tự tay đấm lưng, xoa bóp cho chị mà không cần nhờ osin. Chị chẳng thể chê lão ở điểm nào trừ việc lão kém chuyện ấy vô cùng”.
“Ai lại mới 30 tuổi, vừa hành sự được vài phút lão đã thở hồng hộc trên giường. Đã yếu lại còn không biết đổi mới, sáng tạo. Từ khi lấy nhau đến giờ, có 2,3 tư thế, lão diễn đi, diễn lại suốt. Chán!”.
Nếu đây là lời [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự[/url] mà chị chia sẻ với cô bạn thân thì chẳng có gì để nói. Nhưng ngạc nhiên ở chỗ, chị bô bô chuyện giường chiếu giữa phòng có tới 14 con người hóng hớt. Dù không làm cùng phòng ban, nhưng lại làm cùng một công ty trong Tập đoàn nên ai chẳng nhẵn mặt anh Vũ. Và rồi tiếng lành đồn xa, tiếng dữ cũng đồn xa nốt, cả Tập đoàn ai cũng biết “thằng Vũ đẹp trai nhưng yếu”.
Không làm cùng với vợ như anh Vũ nhưng anh Thành được cả công ty vợ biết và chú ý. Trong một buổi giao lưu với đồng nghiệp của vợ, anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy ai cũng gọi anh như thân quen lắm.
Chị vô tình trở thành “rổ dưa” miễn phí cho mọi người buôn bán.
Anh đâu biết rằng từ lâu anh trở thành tâm điểm trong các cuộc buôn dưa lê của vợ và đồng nghiệp. Các bà vợ khi ngồi với nhau, câu chuyện chỉ loanh quanh shopping, chồng con và sex. Vì anh có điểm nổi bật là dốt sex nên chủ đề này thường được khai thác triệt để.
Chị Huệ vợ anh không có ý chê bai chồng nhưng với tính thích “buôn dưa lê, bán dưa chuột”, chị phô tất cả “thâm cung bí sử” để mọi người “thưởng lãm”, chia sẻ và đưa ra lời khuyên.
Tự giăng bẫy cho mình
Mấy đồng nghiệp nữ của chị Huệ tỏ ra rất thích chủ đề này. Họ thường xuyên đi học hỏi kinh nghiệm từ bạn bè, từ Internet rồi rỉ tai chị. Chính vì vậy, hầu như ngày nào, chị cũng nhận được câu hỏi: “Thế nào, bí quyết em bảo chị có phát huy tác dụng không? Đêm qua anh thực hiện tốt vai trò của người chồng chứ?”.
Dù câu trả lời thường là không thì chị vẫn rất vui. Chị cho rằng đồng nghiệp quan tâm và yêu mến mình. Chị không hề biết chị vô tình trở thành “rổ dưa” miễn phí cho mọi người buôn bán.
Cứ hễ gặp người phòng khác, mấy cô đồng nghiệp của chị đều tặc lưỡi tỏ vẻ thương xót: “Tội nghiệp, trẻ thế đấy mà chồng bất lực. Máy móc hỏng hết rồi. Đói lâu quá, chắc có lúc cắm sừng thôi. Thằng Lâm háu gái mà biết được, nó nhảy vào tán tỉnh ngay. Tình công sở vui phải biết”.
Và “thằng Lâm háu gái” chẳng khó khăn gì để biết thông tin này. Hắn chủ động tán tỉnh chị bằng những lời lẽ ngọt ngào, đường mật nhất. Đúng lúc chị say nắng thì hắn lỡ lời: “Chồng em yếu, anh sẽ bù đắp cho em”.
Lúc đó chị mới giật mình. Đúng là chị nói không giữ mồm giữ miệng. Nhưng chị chỉ chia sẻ với phụ nữ thôi. Thế là chị khéo léo hỏi hắn rồi phát hiện ra mấy nữ đồng nghiệp của chị “buôn dưa” cho cả công ty. Bây giờ chẳng ai biết không biết chồng chị yếu sinh lý. Và “tam sao thất bản”, chồng chị yếu một, người ta nâng lên thành yếu mười.
Chị tự dưng tỉnh ngộ và thương chồng vô hạn. Chị tự hứa cạch đến già, không bô bô chuyện nhà cho đồng nghiệp nữa.
Anh Thành bình thản sống vì không phát hiện chuyện tế nhị của mình bị đem ra làm trò cười cho thiên hạ. Anh Vũ lại không có cái may mắn đó. Vốn là người tinh ý, anh nhận ra sự bất thường khi đồng nghiệp nhìn anh bằng ánh mắt dò xét, thương cảm và cả giễu cợt. Ban đầu anh không biết rõ nguyên nhân tại sao nhưng chỉ sau vài lần để ý, anh đã có câu trả lời của mình.
Dù không được nghe tận tai những gì vợ nói nhưng anh chắc chắn chị chính là nguồn tin. Chuyện chăn gối của hai người, ngoài chị ra, làm gì còn ai biết nữa.
Vừa xấu hổ với đồng nghiệp, vừa giận vợ, anh Vũ lẳng lặng xin nghỉ việc và vào miền Nam. Với một người giỏi giang như anh, tìm công việc tốt là điều cực dễ dàng. Anh ra đi mà không một lời từ biệt hay trách mắng vợ.
Chị Mai cầu xin anh tha thứ nhưng tất cả những gì chị nhận được chỉ là sự im lặng.