➤➤ LINK VIP TẠI ĐÂY?
➤➤ NẠP
Girl_leloi
New member
[h=1][/h][h=2]Một đêm mưa phùn và lạnh giá, "chó điên" tới thăm mộ con trai. Hắn thấy Craig bé bỏng hiện lên từ nấm mồ và nói "Bố hãy giết đủ 7 người con sẽ trở lại bên bố". Lòng hận thù cùng âm thanh ma quái thôi thúc hắn ra tay sát hại thêm một nạn nhân nữa ngay giữa nghĩa trang.[/h]
Trên đường về nhà, băng đảng của "chó điên" dừng chân nghỉ tạm ở một quán ăn nhanh. Trong lúc mọi người tìm đồ ăn lót dạ, Archie tranh thủ vào nhà vệ sinh để rửa sạch những vết máu còn dính trên người. Chính bản thân hắn vẫn chưa hoàn hồn sau những gì đã làm. Đang miên man nghĩ về cái chết của ông lão bán báo, Archie như giật bắn người khi nhìn vào gương. Hắn không tin vào mắt mình nữa. Đó là hình ảnh Craig bé bỏng đang mỉm cười, vẫy tay với hắn. Archie run run đưa tay chạm vào gương nhưng hình ảnh cậu bé đã tan biến, chỉ còn văng vẳng một âm thanh kỳ quái: “Giết 7 người, giết 7 người,...”
[TD="class: pCaption"]Ronald Cox, 42 tuổi, nạn nhân thứ 2 của "chó điên".
Archie quay trở lại xe và về căn hộ cứ điểm của băng nhóm. Hắn suy nghĩ rất nhiều về ông lão Anson, về hình ảnh bé Craig và về âm thanh ma quái đó. Khi đã hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh Archie mới [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] với đồng bọn về việc hắn làm tối qua. Hắn nói: “Tao không định làm vậy. Nhưng tao không thể dừng lại. Không hiểu vì sao nữa nhưng có một âm thanh lạ. Đó là tiếng đứa con trai xấu số cứ thôi thúc tao giết người”.
Ba hôm sau, đêm 27/8, Archie dẫn đồng bọn tới nghĩa trang Leppington để chỉ cho chúng thấy ngôi mộ của con trai hắn. Đó là một đêm lạnh cóng, bầu trởi ảm đạm và có mưa phùn. Sương mù bao phủ càng làm bầu không khí ở nghĩa trang u ám hơn.
Carol Howes từng tới đây nhiều lần cùng Archie. Cô kể lại, Archie thường ôm nấm mồ mà khóc nức nở. Hắn là một người đàn ông bạo tàn và lạnh lùng nhưng lại là một người cha ân cần, tình cảm. Có những lần Archie ngồi bên mộ con thâu đêm, luôn mồm than khóc: “Đứa con trai bé bỏng, tội nghiệp của tôi. Nó không bao giờ dậy được nữa. Thật không công bằng”. Và không ít lần hắn thề trước linh hồn của con trai bằng mọi giá sẽ trả thù cho cậu bé.
Một lúc sau, cả nhóm rời đi tới một khách sạn gần đó để lên kế hoạch cho phi vụ đêm nay. Xong xuôi, chúng lái xe quay lại nghĩa trang. Trên đường đi, Todd Julie và Mick Meredith được thả lại dọc trên đường để bắt xe đi nhờ. Khi có ai đó dừng lại, chúng sẽ dùng súng uy hiếp và cướp xe.
Archie và các thành viên còn lại có mặt ở nghĩa trang để đợi sẵn. Vừa đốt điều thuốc định đưa lên hút thì Archie bất chợt thấy một đốm sáng mờ ảo lóe lên từ mộ con trai mình. Hắn còn nhìn thấy bóng một đứa trẻ thấp thoáng. Archie vội vã bước lại gần hơn. Một âm thanh nhỏ thỏ thẻ: "Bố, có phải bố đó không?”. Archie nhận ra đó là tiếng của Craig bé bỏng. Cậu bé hiện lên từ nấm mồ để trò chuyện với hắn.
Archie cuống quýt trả lời: “Có phải con đó không, Craig?”
“Vâng, con đây”, giọng nói vọng lên.
“Nhưng con trai ơi, sao như thế được, con đã chết rồi mà”, hắn ngờ vực.
Giọng nói kia lại vang lên: “Bố có muốn con về với bố không? Bố phải làm cho con một việc rồi con sẽ trở về bên bố.”
“Con yêu, bố sẽ làm bất cứ điều gì con muốn để con trở về bên bố, bất kể điều gì”, Archie gần như nói trong nước mắt.
“Bố phải giết chết 7 người. Ngay sau đó, con có thể sẽ quay lại. Nhưng phải giết đủ 7 người. Giết 7 người, 7 người….”
Án mạng trong nghĩa trang
Vài phút sau, một chiếc ô tô lạ tiến vào nghĩa trang và dừng chỉ cách ngôi mộ của Craig tầm 150 mét. Trong xe là Julie Todd và Mick Meredith và một người nữa đang bị cưỡng chế bằng súng. Đó là Ronald Neil Cox, 42 tuổi là chủ xe.
[TD="class: pCaption"]Người thợ mỏ tốt bụng chết thương tâm dưới bàn tay kẻ sát nhân điên loạn.
Ronald Cox là một thợ mỏ đang trên đường từ công trường về nhà thì gặp Julie và Mick đang đứng mưa vẫy xe. Thương hai đứa nhỏ, ông chầm chậm dừng xe cho hai đứa lên. Ai dè chúng dí súng vào đầu, cướp xe và đưa ông tới đây. Người đàn ông tốt bụng bỗng dưng hóa thành nạn nhân của một băng nhóm cướp của giết người điên loạn.
Archie gạt nhanh nước mắt bước lại gần chiếc xe. Ronald Cox đang nằm úp mặt xuống bùn, sau gáy là 2 khẩu súng trường đã lên cò. Người đàn ông đáng thương cấu xin được tha mạng nhưng âm thanh giết người lại vang lên trong đầu Archie “Giết 7 người, giết 7 người”. Hắn quay lại lạnh lùng nói với đồng bọn: “Ta phải giết hắn. Hắn đã thấy mặt chúng ta” và ra lệnh: “Mick, giết nó đi!”
Mick hoảng hốt: “Anh nói gì vậy?”, cậu thanh niên không nghĩ lại thêm một vụ giết người nữa. Bọn trẻ chỉ muốn cướp xe và tài sản của người thợ mỏ này thôi. Thấy Mick chần chừ, Archie nồi điên: “Chết tiệt! Giết đi!”.
Ronald Cox thấy vậy càng ra sức van lài được sống. Ông ta nói trong hơi thở gấp gáp rằng mình là cha của 7 đứa con nhỏ và ông rất yêu chúng. Ông không ngờ, sai lầm lớn nhất của ông là buột miệng nói ra con số 7, con số định mệnh chết chóc của Archie. Archie McCafferty và Mick Meredith nổ súng cùng lúc, người thợ mỏ tội nghiệp gục đầu chết ngay nghĩa trang.
Giết xong Ronal Cox, tất cả lên xe đến Liverpool. Archie ngoái nhìn lại ngôi mộ của đứa con trai. Hắn vẫn nhìn thấy ánh sáng ma quái đó và nghe rõ mồn một tiếng cười trẻ thơ đầy khoái trí. Archie cũng phá lên cười một mình. Chỉ mình Archie là nhìn và nghe thấy tất cả những thứ ma quỷ đó. Sau này, Archie nói với thám tử rằng điều hối tiếc nhất khi giết Ronald Cox là để ông ta chết quá xa. Hắn muốn Ronald Cox phải nằm xuống ngay cạnh nấm mồ để máu của ông ta nhỏ xuống gần con trai nhỏ bé của hắn.
Theo Infonet.vn
Trên đường về nhà, băng đảng của "chó điên" dừng chân nghỉ tạm ở một quán ăn nhanh. Trong lúc mọi người tìm đồ ăn lót dạ, Archie tranh thủ vào nhà vệ sinh để rửa sạch những vết máu còn dính trên người. Chính bản thân hắn vẫn chưa hoàn hồn sau những gì đã làm. Đang miên man nghĩ về cái chết của ông lão bán báo, Archie như giật bắn người khi nhìn vào gương. Hắn không tin vào mắt mình nữa. Đó là hình ảnh Craig bé bỏng đang mỉm cười, vẫy tay với hắn. Archie run run đưa tay chạm vào gương nhưng hình ảnh cậu bé đã tan biến, chỉ còn văng vẳng một âm thanh kỳ quái: “Giết 7 người, giết 7 người,...”
[TD="class: pCaption"]Ronald Cox, 42 tuổi, nạn nhân thứ 2 của "chó điên".
Archie quay trở lại xe và về căn hộ cứ điểm của băng nhóm. Hắn suy nghĩ rất nhiều về ông lão Anson, về hình ảnh bé Craig và về âm thanh ma quái đó. Khi đã hoàn toàn lấy lại được bình tĩnh Archie mới [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] với đồng bọn về việc hắn làm tối qua. Hắn nói: “Tao không định làm vậy. Nhưng tao không thể dừng lại. Không hiểu vì sao nữa nhưng có một âm thanh lạ. Đó là tiếng đứa con trai xấu số cứ thôi thúc tao giết người”.
Ba hôm sau, đêm 27/8, Archie dẫn đồng bọn tới nghĩa trang Leppington để chỉ cho chúng thấy ngôi mộ của con trai hắn. Đó là một đêm lạnh cóng, bầu trởi ảm đạm và có mưa phùn. Sương mù bao phủ càng làm bầu không khí ở nghĩa trang u ám hơn.
Carol Howes từng tới đây nhiều lần cùng Archie. Cô kể lại, Archie thường ôm nấm mồ mà khóc nức nở. Hắn là một người đàn ông bạo tàn và lạnh lùng nhưng lại là một người cha ân cần, tình cảm. Có những lần Archie ngồi bên mộ con thâu đêm, luôn mồm than khóc: “Đứa con trai bé bỏng, tội nghiệp của tôi. Nó không bao giờ dậy được nữa. Thật không công bằng”. Và không ít lần hắn thề trước linh hồn của con trai bằng mọi giá sẽ trả thù cho cậu bé.
Một lúc sau, cả nhóm rời đi tới một khách sạn gần đó để lên kế hoạch cho phi vụ đêm nay. Xong xuôi, chúng lái xe quay lại nghĩa trang. Trên đường đi, Todd Julie và Mick Meredith được thả lại dọc trên đường để bắt xe đi nhờ. Khi có ai đó dừng lại, chúng sẽ dùng súng uy hiếp và cướp xe.
Archie và các thành viên còn lại có mặt ở nghĩa trang để đợi sẵn. Vừa đốt điều thuốc định đưa lên hút thì Archie bất chợt thấy một đốm sáng mờ ảo lóe lên từ mộ con trai mình. Hắn còn nhìn thấy bóng một đứa trẻ thấp thoáng. Archie vội vã bước lại gần hơn. Một âm thanh nhỏ thỏ thẻ: "Bố, có phải bố đó không?”. Archie nhận ra đó là tiếng của Craig bé bỏng. Cậu bé hiện lên từ nấm mồ để trò chuyện với hắn.
Archie cuống quýt trả lời: “Có phải con đó không, Craig?”
“Vâng, con đây”, giọng nói vọng lên.
“Nhưng con trai ơi, sao như thế được, con đã chết rồi mà”, hắn ngờ vực.
Giọng nói kia lại vang lên: “Bố có muốn con về với bố không? Bố phải làm cho con một việc rồi con sẽ trở về bên bố.”
“Con yêu, bố sẽ làm bất cứ điều gì con muốn để con trở về bên bố, bất kể điều gì”, Archie gần như nói trong nước mắt.
“Bố phải giết chết 7 người. Ngay sau đó, con có thể sẽ quay lại. Nhưng phải giết đủ 7 người. Giết 7 người, 7 người….”
Án mạng trong nghĩa trang
Vài phút sau, một chiếc ô tô lạ tiến vào nghĩa trang và dừng chỉ cách ngôi mộ của Craig tầm 150 mét. Trong xe là Julie Todd và Mick Meredith và một người nữa đang bị cưỡng chế bằng súng. Đó là Ronald Neil Cox, 42 tuổi là chủ xe.
[TD="class: pCaption"]Người thợ mỏ tốt bụng chết thương tâm dưới bàn tay kẻ sát nhân điên loạn.
Ronald Cox là một thợ mỏ đang trên đường từ công trường về nhà thì gặp Julie và Mick đang đứng mưa vẫy xe. Thương hai đứa nhỏ, ông chầm chậm dừng xe cho hai đứa lên. Ai dè chúng dí súng vào đầu, cướp xe và đưa ông tới đây. Người đàn ông tốt bụng bỗng dưng hóa thành nạn nhân của một băng nhóm cướp của giết người điên loạn.
Archie gạt nhanh nước mắt bước lại gần chiếc xe. Ronald Cox đang nằm úp mặt xuống bùn, sau gáy là 2 khẩu súng trường đã lên cò. Người đàn ông đáng thương cấu xin được tha mạng nhưng âm thanh giết người lại vang lên trong đầu Archie “Giết 7 người, giết 7 người”. Hắn quay lại lạnh lùng nói với đồng bọn: “Ta phải giết hắn. Hắn đã thấy mặt chúng ta” và ra lệnh: “Mick, giết nó đi!”
Mick hoảng hốt: “Anh nói gì vậy?”, cậu thanh niên không nghĩ lại thêm một vụ giết người nữa. Bọn trẻ chỉ muốn cướp xe và tài sản của người thợ mỏ này thôi. Thấy Mick chần chừ, Archie nồi điên: “Chết tiệt! Giết đi!”.
Ronald Cox thấy vậy càng ra sức van lài được sống. Ông ta nói trong hơi thở gấp gáp rằng mình là cha của 7 đứa con nhỏ và ông rất yêu chúng. Ông không ngờ, sai lầm lớn nhất của ông là buột miệng nói ra con số 7, con số định mệnh chết chóc của Archie. Archie McCafferty và Mick Meredith nổ súng cùng lúc, người thợ mỏ tội nghiệp gục đầu chết ngay nghĩa trang.
Giết xong Ronal Cox, tất cả lên xe đến Liverpool. Archie ngoái nhìn lại ngôi mộ của đứa con trai. Hắn vẫn nhìn thấy ánh sáng ma quái đó và nghe rõ mồn một tiếng cười trẻ thơ đầy khoái trí. Archie cũng phá lên cười một mình. Chỉ mình Archie là nhìn và nghe thấy tất cả những thứ ma quỷ đó. Sau này, Archie nói với thám tử rằng điều hối tiếc nhất khi giết Ronald Cox là để ông ta chết quá xa. Hắn muốn Ronald Cox phải nằm xuống ngay cạnh nấm mồ để máu của ông ta nhỏ xuống gần con trai nhỏ bé của hắn.
Còn nữa!...
Hồng MinhTheo Infonet.vn