[h=4]"Đàn ông Việt rất tuyệt vời, hoàn hảo và tốt hơn đàn ông Tây nhiều. Trừ sex...", anh Lê Tuấn Ng. (29 tuổi, nhân viên ngân hàng trên đường Trần Hưng Đạo, Hà Nội) khẳng định.[/h] Hơn trai Tây mọi mặt, chỉ kém sex
Michiyo Phạm Ngà có quyền phát ngôn, cô ấy có quyền đưa ra những nhận xét về đàn ông Việt nhưng đừng đem đàn ông Việt ra để so sánh với đàn ông Tây. Là một người đàn ông Việt, cũng đã từng có thời gian du học, sinh sống ở Anh 8 năm, tôi tự tin khẳng định: Đàn ông Việt hơn đàn ông Tây mọi mặt, cả về văn hóa ứng xử, giao tiếp lẫn lối sống. Trừ sex.
Đàn ông Việt thua Tây khoản sex không phải vì yếu, mà thua về kỹ thuật. Bởi đàn ông Tây họ được giáo dục còn đàn ông Việt thì không.
Nếu chê trai Việt thì cứ lấy thử trai Tây sẽ biết ngay.
Nhiều khi tôi ghen tỵ với đàn ông Tây bởi họ được giáo dục cách làm tình, được đem ra thảo luận và sẵn sàng khoe trong khi ở Việt Nam chuyện đó là tối kỵ, là hư hỏng.
Vì thế, chúng tôi kém tinh tế khi chỉ biết cắm đầu làm "trả bài" cho xong mà không biết cách ve vuốt, mơn trớn, tạo cảm hứng và kéo bạn tình nhập cuộc. Người phương Tây đã biến sex trở thành một môn nghệ thuật.
Sẵn sàng đội mưa đi mua đồ ăn cho vợ lúc nửa đêm
Nói đàn ông chúng tôi gia trưởng không biết giúp đỡ vợ là không đúng. Chúng tôi đi uống bia cũng phải xin phép vợ, bia chỉ được uống tuần 2-3 buổi. Về nhà tôi vẫn giúp vợ vứt rác, giặt quần áo, lau nhà.
Chị em đừng tưởng đàn ông Tây không gia trưởng. Tôi đã chứng kiến nhiều người nước ngoài đi uống bia cả tuần, không cần quan tâm người vợ ở nhà làm gì. Họ luôn mặc định nuôi con, lau dọn việc nhà là việc của đàn bà, còn việc của đàn ông là kiếm tiền, họ không quan tâm gì đến chuyện gia đình.
Mỗi tháng lấy lương, tôi tự giác đưa 85% lương cho vợ, không càm ràm chuyện tiêu nhiều hay ít, cũng không bắt vợ phải ghi chép, theo dõi tháng này tiêu hết bao nhiêu. Tôi chỉ biết đưa, làm gì tiêu gì trong số tiền đó là quyền của vợ. Khi có công to việc lớn, tôi là người đứng ra lo lắng, vợ không phải lo.
Chị em cứ ảo tưởng đàn ông Tây thoáng. Với họ, việc đi chợ nghiễm nhiên là của vợ, chồng sẽ đưa một số tiền đủ để vợ chi tiêu. Nhưng khi có việc phải dùng đến tiền, như đi du lịch hay vợ con ốm thì vay lãi ngân hàng rồi sẽ bổ đầu chia đôi.
Khi vợ tôi mang bầu được 5 tháng, chỉ cần cô ấy nói hơi mệt, hoặc thèm ăn gì thì kể cả 1-2h đêm, mưa hay nắng tôi vẫn sẵn sàng lao xe mua đồ ăn cho vợ.
Mùa Euro, tôi có hẹn cả nhóm bạn lên ăn uống, xem bóng đá. Thế mà cô ấy chỉ cần nói "Anh ơi, bình thường anh ngáy đã làm em khó ngủ rồi, giờ lại thêm các bạn lên ăn uống hò hét thì em làm sao ngủ được", thế là đang đêm, tôi giải tán hết dù đồ ăn, thức uống đã bày sẵn sàng.
Có lần tôi đang nhậu cùng bạn bè, vợ gọi điện bảo đi mua gà tần tôi không ngại đứng dậy đi ngay theo lệnh bà xã.
Tôi phải nói rằng đàn ông Việt rất tâm lý, ở Việt Nam khi phụ nữ mang bầu thì đó là bà hoàng. Đã không phải làm gì lại rất biết làm nũng chồng.
Trong một chuyến xe điện ngầm ở Singapore, một người đàn ông Tây nghiễm nhiên ngồi vào chiếc ghế dành cho người già. Mặc dù trên ghế có ghi rõ dòng chữ ghế dành cho người già, ghế dành cho người khuyết tật.
Lúc đó, người đàn ông này bị người lên sau yêu cầu nhường ghế cho cụ già nhưng người này nhất định không nhường. Người đó lớn tiếng: "Tại sao mày không nhường ghế?", người kia thản nhiên đáp "Tại sao tao phải nhường?"...
Tôi đã có lần cầm bã kẹo cao su cả mấy tiếng trên đường để tìm chỗ bỏ rác chứ không chịu vứt bừa bãi hay cũng từng nhường chỗ cho rất nhiều người. Tại sao chị em lại nói đàn ông Việt không lịch sự, thiếu văn hóa?!
Thà đổi vị trí cho vợ còn hơn bị đem ra so sánh
Tôi phải nói thật, đàn ông Việt khổ hơn phụ nữ rất nhiều. Bình thường đã không được ưu tiên rồi lại còn luôn bị mang ra để so sánh. Tôi cho rằng phải có ngày tôn vinh đàn ông Việt Nam, trả lại cho đàn ông Việt những gì thuộc về họ, đúng bản chất của họ.
Theo tôi, khi đã lấy nhau thì phải chấp nhận được tính cách của nhau chứ không phải là chịu đựng nhau. Tôi cho rằng, đàn ông Việt cũng rất bình đẳng, tôn trọng phụ nữ.
Nếu với đàn ông Tây người phụ nữ sẽ phải tự lập thì ở Việt Nam đàn ông Việt sẵn sàng bỏ mọi việc để đưa vợ đi mua sắm, shoping. Đòi hỏi bình quyền không sai, nhưng phụ nữ đừng đặt mình ở vị trí ưu tiên để đòi hỏi điều này hay điều khác mà phải biết tự bằng lòng.
Nếu thấy thiệt thòi, tôi sẵn sàng đổi vị trí cho vợ đi làm, kiếm tiền. Tôi ở nhà nấu ăn, giặt đồ, trông con. Như thế còn sướng hơn nhiều làm một thằng đàn ông vừa phải chịu áp lực công việc, vừa phải chiều chuộng vợ, chăm gia đình lại còn bị đem ra so sánh.
Tây hay ta thì cũng có nền văn hóa riêng, không thể nhìn thấy nền văn hóa của họ thoáng hơn mình thì đánh đồng rồi nói xấu đàn ông Việt. Nếu ai so sánh cho rằng trai Tây tốt hơn trai Việt thì cứ lấy thử Tây xem.
Tôi đi nhiều tôi thấy, phụ nữ Việt Nam được chiều hơn rất nhiều so với phụ nữ Phương Tây.
Vũ Thiên
Michiyo Phạm Ngà có quyền phát ngôn, cô ấy có quyền đưa ra những nhận xét về đàn ông Việt nhưng đừng đem đàn ông Việt ra để so sánh với đàn ông Tây. Là một người đàn ông Việt, cũng đã từng có thời gian du học, sinh sống ở Anh 8 năm, tôi tự tin khẳng định: Đàn ông Việt hơn đàn ông Tây mọi mặt, cả về văn hóa ứng xử, giao tiếp lẫn lối sống. Trừ sex.
Đàn ông Việt thua Tây khoản sex không phải vì yếu, mà thua về kỹ thuật. Bởi đàn ông Tây họ được giáo dục còn đàn ông Việt thì không.
Nếu chê trai Việt thì cứ lấy thử trai Tây sẽ biết ngay.
Nhiều khi tôi ghen tỵ với đàn ông Tây bởi họ được giáo dục cách làm tình, được đem ra thảo luận và sẵn sàng khoe trong khi ở Việt Nam chuyện đó là tối kỵ, là hư hỏng.
Vì thế, chúng tôi kém tinh tế khi chỉ biết cắm đầu làm "trả bài" cho xong mà không biết cách ve vuốt, mơn trớn, tạo cảm hứng và kéo bạn tình nhập cuộc. Người phương Tây đã biến sex trở thành một môn nghệ thuật.
Sẵn sàng đội mưa đi mua đồ ăn cho vợ lúc nửa đêm
Nói đàn ông chúng tôi gia trưởng không biết giúp đỡ vợ là không đúng. Chúng tôi đi uống bia cũng phải xin phép vợ, bia chỉ được uống tuần 2-3 buổi. Về nhà tôi vẫn giúp vợ vứt rác, giặt quần áo, lau nhà.
Chị em đừng tưởng đàn ông Tây không gia trưởng. Tôi đã chứng kiến nhiều người nước ngoài đi uống bia cả tuần, không cần quan tâm người vợ ở nhà làm gì. Họ luôn mặc định nuôi con, lau dọn việc nhà là việc của đàn bà, còn việc của đàn ông là kiếm tiền, họ không quan tâm gì đến chuyện gia đình.
Mỗi tháng lấy lương, tôi tự giác đưa 85% lương cho vợ, không càm ràm chuyện tiêu nhiều hay ít, cũng không bắt vợ phải ghi chép, theo dõi tháng này tiêu hết bao nhiêu. Tôi chỉ biết đưa, làm gì tiêu gì trong số tiền đó là quyền của vợ. Khi có công to việc lớn, tôi là người đứng ra lo lắng, vợ không phải lo.
Chị em cứ ảo tưởng đàn ông Tây thoáng. Với họ, việc đi chợ nghiễm nhiên là của vợ, chồng sẽ đưa một số tiền đủ để vợ chi tiêu. Nhưng khi có việc phải dùng đến tiền, như đi du lịch hay vợ con ốm thì vay lãi ngân hàng rồi sẽ bổ đầu chia đôi.
Khi vợ tôi mang bầu được 5 tháng, chỉ cần cô ấy nói hơi mệt, hoặc thèm ăn gì thì kể cả 1-2h đêm, mưa hay nắng tôi vẫn sẵn sàng lao xe mua đồ ăn cho vợ.
Mùa Euro, tôi có hẹn cả nhóm bạn lên ăn uống, xem bóng đá. Thế mà cô ấy chỉ cần nói "Anh ơi, bình thường anh ngáy đã làm em khó ngủ rồi, giờ lại thêm các bạn lên ăn uống hò hét thì em làm sao ngủ được", thế là đang đêm, tôi giải tán hết dù đồ ăn, thức uống đã bày sẵn sàng.
Có lần tôi đang nhậu cùng bạn bè, vợ gọi điện bảo đi mua gà tần tôi không ngại đứng dậy đi ngay theo lệnh bà xã.
Tôi phải nói rằng đàn ông Việt rất tâm lý, ở Việt Nam khi phụ nữ mang bầu thì đó là bà hoàng. Đã không phải làm gì lại rất biết làm nũng chồng.
Trong một chuyến xe điện ngầm ở Singapore, một người đàn ông Tây nghiễm nhiên ngồi vào chiếc ghế dành cho người già. Mặc dù trên ghế có ghi rõ dòng chữ ghế dành cho người già, ghế dành cho người khuyết tật.
Lúc đó, người đàn ông này bị người lên sau yêu cầu nhường ghế cho cụ già nhưng người này nhất định không nhường. Người đó lớn tiếng: "Tại sao mày không nhường ghế?", người kia thản nhiên đáp "Tại sao tao phải nhường?"...
Tôi đã có lần cầm bã kẹo cao su cả mấy tiếng trên đường để tìm chỗ bỏ rác chứ không chịu vứt bừa bãi hay cũng từng nhường chỗ cho rất nhiều người. Tại sao chị em lại nói đàn ông Việt không lịch sự, thiếu văn hóa?!
Thà đổi vị trí cho vợ còn hơn bị đem ra so sánh
Tôi phải nói thật, đàn ông Việt khổ hơn phụ nữ rất nhiều. Bình thường đã không được ưu tiên rồi lại còn luôn bị mang ra để so sánh. Tôi cho rằng phải có ngày tôn vinh đàn ông Việt Nam, trả lại cho đàn ông Việt những gì thuộc về họ, đúng bản chất của họ.
Theo tôi, khi đã lấy nhau thì phải chấp nhận được tính cách của nhau chứ không phải là chịu đựng nhau. Tôi cho rằng, đàn ông Việt cũng rất bình đẳng, tôn trọng phụ nữ.
Nếu với đàn ông Tây người phụ nữ sẽ phải tự lập thì ở Việt Nam đàn ông Việt sẵn sàng bỏ mọi việc để đưa vợ đi mua sắm, shoping. Đòi hỏi bình quyền không sai, nhưng phụ nữ đừng đặt mình ở vị trí ưu tiên để đòi hỏi điều này hay điều khác mà phải biết tự bằng lòng.
Nếu thấy thiệt thòi, tôi sẵn sàng đổi vị trí cho vợ đi làm, kiếm tiền. Tôi ở nhà nấu ăn, giặt đồ, trông con. Như thế còn sướng hơn nhiều làm một thằng đàn ông vừa phải chịu áp lực công việc, vừa phải chiều chuộng vợ, chăm gia đình lại còn bị đem ra so sánh.
Tây hay ta thì cũng có nền văn hóa riêng, không thể nhìn thấy nền văn hóa của họ thoáng hơn mình thì đánh đồng rồi nói xấu đàn ông Việt. Nếu ai so sánh cho rằng trai Tây tốt hơn trai Việt thì cứ lấy thử Tây xem.
Tôi đi nhiều tôi thấy, phụ nữ Việt Nam được chiều hơn rất nhiều so với phụ nữ Phương Tây.
Vũ Thiên