Đầu lòng hai ả tố nga
"Thuý Kiều" là chị, em là "Thuý Vân".
Ma cũng tránh, quỷ ngại gần .
Dáng người nét mặt mười phần đười ươi.
Vân xem đanh đá khác người .
Mặt mày rầu rĩ như người có tang .
Miệng cười tựa rắn hổ mang .
Củi khô thua tóc, cóc nhường làn da .
Kiều càng xấu xí, gian tà .
So bề ngu dốt lại là phần hơn.
Người xanh bủng, mặt nhờn nhờn .
Dưa ghen thua khắm, cá hờn kém tanh .
Một hai xấu nhất kinh thành .
Dốt đành đòi một, đần đành hoạ hai.
Vợ cằn nhằn:
Từ hồi lấy nhau tới bây giờ, tôi làm cái gì ông cũng cản, nào là:
“Đừng mua đồ...”, “Đừng ăn diện...”, nào là “Đừng ngồi lê đôi mách với mấy người hàng xóm...”, tôi chán mấy chữ "Đừng" đó lắm rồi.
Sao chẳng bao giờ ông nói: “Ừ, mua đi em”, “Ừ làm đi em...” Chắc tôi phải dọn về nhà ba mẹ tôi ở quá!
Hai anh bồi bàn trao đổi kinh nghiệm với nhau:- Cậu làm cách nào mà mang cà phê cho khách vừa nhanh vừa không bị sánh ra ngoài thế?- Có gì đâu, mình húp bớt một ngụm cà phê, khi gần tới nơi, mình lại nhổ vào ly. Vừa không bị đổ ra ngoài, vừa có bọt tự nhiên, trông rất bắt mắt!<<<<<< ,cac ban di uong cafe vui ve? nha'