Em chào anh chị ạ. Em là nữ, 19 tuổi, từ bé đến lớn được thụ hưởng nền giáo dục khá bảo thủ và mang trong mình nhiều giáo điều, quy tắc. Em cũng từng rất tiêu cực, và đỉnh điểm là từng tự tử bất thành.
Em chưa từng để tâm đến việc tình cảm của bản thân, cho đến khi gặp và truyện trò cùng một người bạn cùng lớp của em trên đại học. Đại học là một môi trường hoàn toàn mới đối với em, mọi thứ đều khiến em choáng ngợp, và bạn ấy là người đầu tiên bắt chuyện với em, bước vào cuộc sống hằng ngày của em, khiến em cười nhiều hơn, có cái nhìn thoải mái hơn về cuộc đời. Em đã lên kế hoạch sẽ nói cho bạn ấy biết tình cảm của mình bất chấp hậu quả ra sao, cho đến khi biết được bạn ấy đã có người yêu qua một cuộc nói chuyện bình thường. Em vẫn cố tỏ ra không có gì hết, vẫn nói chuyện phiếm với bạn ấy mỗi ngày, nhưng thật ra là em đã buồn lắm rồi. Em định từ bỏ việc nói chuyện với bạn ấy như thế vì nó sẽ tạo cho em một thói quen xấu. Khoảng hai tuần sau đó, em lại biết được bạn đã chia tay rồi, nhưng em lại không vui một chút nào cả. Em không có dũng khí muốn theo đuổi bạn như trước nữa, mà đổi lại là cảm giác vừa muốn giữ khoảng cách vừa sợ không còn được nói chuyện với bạn.
Do tình hình dịch dã, em chưa từng gặp mặt bạn ấy dù cùng lớp, vào 14/2 này em sẽ gặp bạn ấy, nhưng em không biết đối mặt với bạn ấy thế nào nữa, anh chị có thể cho em xin giải pháp để đánh bay mớ bòng bòng này trong lòng em không ạ?
Em chưa từng để tâm đến việc tình cảm của bản thân, cho đến khi gặp và truyện trò cùng một người bạn cùng lớp của em trên đại học. Đại học là một môi trường hoàn toàn mới đối với em, mọi thứ đều khiến em choáng ngợp, và bạn ấy là người đầu tiên bắt chuyện với em, bước vào cuộc sống hằng ngày của em, khiến em cười nhiều hơn, có cái nhìn thoải mái hơn về cuộc đời. Em đã lên kế hoạch sẽ nói cho bạn ấy biết tình cảm của mình bất chấp hậu quả ra sao, cho đến khi biết được bạn ấy đã có người yêu qua một cuộc nói chuyện bình thường. Em vẫn cố tỏ ra không có gì hết, vẫn nói chuyện phiếm với bạn ấy mỗi ngày, nhưng thật ra là em đã buồn lắm rồi. Em định từ bỏ việc nói chuyện với bạn ấy như thế vì nó sẽ tạo cho em một thói quen xấu. Khoảng hai tuần sau đó, em lại biết được bạn đã chia tay rồi, nhưng em lại không vui một chút nào cả. Em không có dũng khí muốn theo đuổi bạn như trước nữa, mà đổi lại là cảm giác vừa muốn giữ khoảng cách vừa sợ không còn được nói chuyện với bạn.
Do tình hình dịch dã, em chưa từng gặp mặt bạn ấy dù cùng lớp, vào 14/2 này em sẽ gặp bạn ấy, nhưng em không biết đối mặt với bạn ấy thế nào nữa, anh chị có thể cho em xin giải pháp để đánh bay mớ bòng bòng này trong lòng em không ạ?