[h=1][/h]
Về đến nhà, hễ có một chút gì không vừa ý là anh gây sự nhiếc móc chị, chị mà cãi một câu là anh thượng cẳng chân hạ cẳng tay đánh chị không thương tiếc, như đánh đòn thù
Yêu nhau từ thời còn là sinh viên, cùng nhau tay trắng gây dựng nên một cơ ngơi nhiều người mơ ước, có với nhau 2 đứa con đủ nếp đủ tẻ xinh đẹp và thông minh, chính chị L. cũng không thể ngờ rằng khi đến tuổi trung niên, chị lại quay về một mình một bóng, trắng tay mà bắt đầu gây dựng lại mọi thứ từ đầu.
Sinh ra trong một gia đình nề nếp, bố mẹ là cán bộ nhà nước, L. là một cô bé xinh đẹp có nước da trắng hồng và đôi mắt to, sáng. Bố mẹ rất nâng niu cưng chiều cô con gái! Tốt nghiệp phổ thông, L. thi vào một trường Cao đẳng nằm ở ngoại thành.
Chính tại đây L. đã gặp anh K. chồng chị, lúc là sinh viên của một trường Đại học ngay gần đó. Anh K. quê ở một tỉnh xa, là một sinh viên nghèo nhưng học giỏi, lại rất thông minh. Tình yêu thời sinh viên tuy khó khăn về vật chất nhưng rất lãng mạn và chan chứa tình cảm.
Sau khi ra trường chị L và anh K. quyết định kết hôn. Nhà chị L. có điều kiện kinh tế tốt, nhà anh K. lại ở xa, nên bố mẹ chị L quyết định cho con gái và con rể căn phòng nhỏ mà ông bà được cơ quan phân, nằm trong một tòa nhà mặt phố lớn. Anh K. được phân công công tác tại một đơn vị quản lý hành chính đúng ngành nghề được học, chị L. xin vào làm tại một công ty tư nhân.
Ảnh minh họa
Một thời gian sau vì kinh tế eo hẹp không đủ nuôi con, chị L lại là người sắc sảo nhanh nhẹn nên hai vợ chồng quyết định tìm con đường làm chủ. Anh K. là công chức nhà nước, lại có tương lai được thăng tiến nên anh khuyên chị L. bỏ việc để lo quản lý công việc làm ăn của hai vợ chồng. Anh vừa chăm chỉ làm việc cơ quan vừa phụ thêm cho vợ.
Hai anh chị dựng lên một xưởng sản xuất đồ thời trang, chuyên bán buôn cho các cửa hàng thời trang trong thành phố và các tỉnh. Vất vả vật lộn mấy năm trời để gây dựng mạng lưới khách hàng và đại lý, cơ ngơi của anh chị đã phát triển thành một xưởng may lớn với hàng trăm công nhân và nhân viên, có hệ thống đại lý trên toàn miền Bắc.
Hàng ngày anh chị chỉ có việc lái xe đi thu tiền từ đại lý. Đến vụ bán hàng, tiền thu về phải đếm bằng máy chứ đếm bằng tay không xuể. Anh chị mua lại được toàn bộ tòa nhà mà trước đây chỉ sở hữu một phòng nhỏ. Nhà cao cửa rộng, kinh tế phát triển, hai đứa con ngoan ngoãn xinh đẹp, ngỡ là cuộc sống đã đạt tới hạnh phúc tròn đầy.
Nhưng cuộc đời không ai nói trước được điều gì. Công việc ở xưởng phát triển anh bỏ việc ở cơ quan về giúp chị. Từ đó anh thay chị làm giám đốc xưởng, nắm phần lớn các công việc giao dịch buôn bán. Chị lùi về vị trí làm phụ tá cho anh một cách hài lòng vì có thời gian lo lắng cho việc học hành của con cái và chăm sóc miếng ăn cái mặc cho chồng con.
Bắt đầu từ đó anh trở nên nóng tính, hay đi sớm về muộn. Về đến nhà, hễ có một chút gì không vừa ý là anh gây sự nhiếc móc chị, chị mà cãi một câu là anh thượng cẳng chân hạ cẳng tay đánh chị không thương tiếc, như đánh đòn thù. Nghe chị kêu cứu, hàng xóm chạy đến cũng không can ra được, còn bị anh đuổi thẳng với lý do vợ hư anh phải dạy. Sau những trận đòn của anh, chị nằm đến cả tuần không dậy được, đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần.
Thuê người đi điều tra, chị biết được anh có quan hệ với nhiều phụ nữ khác. Đẹp trai, khéo ăn nói, lại có tiền, là ông chủ, anh được vô số các nhân viên nữ và các bà chủ đại lý mê mẩn, ra sức quyến rũ anh, và anh đã không từ chối bất cứ ai. Có lần, khi nghe tin một chủ đại lý bồ bịch với anh, có bằng chứng, chị đã tìm đến tận nơi gặp chị kia. Cả hai đang nói chuyện thì anh đến, lôi chị lên xe ô tô đánh chị thừa sống thiếu chết rồi đẩy chị xuống đường cho tự bò về nhà.
Các con chị rất thương mẹ và phẫn nộ với hành động của bố nên giục chị ly hôn để thoát khỏi những trận đòn thù. Trong vòng 10 năm, chị đã 5 lần làm đơn xin ly hôn, nhưng anh không ký. Không biết có phải vì sợ phải chia của cải, hay vẫn tiếc cuộc sồng êm ấm với sự chiều chuộng của người vợ từ thuở hàn vi không mà mỗi lần chị đưa đơn ly hôn ra, anh lại ra sức chiều chuộng ngọt ngào với chị khiến chị mềm lòng.
Chị vẫn giữ nguyên ký ức một thời yêu thương nhau, cùng nhau gây dựng cơ đồ nên không dễ mà để mất anh được. Tuy cứ trở trời cả cơ thể chị lại đau nhức vì di chứng những trận đòn của anh, nhưng nghe những lời nói và cử chỉ ngọt ngào của anh chị lại quên hết. Rồi chị lại nghĩ giữ bố cho các con, nên không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.
Thế rồi một ngày cô nhân viên hành chính ở xưởng đến gặp chị với cái bụng lùm lùm mang đứa con của anh. Chị đau đớn vật vã, gọi anh về nói chuyện. Khi anh về đến nhà, thay vì nhận lỗi với vợ con, anh lại xông vào đánh chị tàn tệ, vừa đánh vừa chửi bới nhiếc móc chị là hư hỗn, lười biếng.
Giọt nước tràn miệng chén, lần này chị quyết ly hôn thật. Đến khi ra tòa phân chia tài sản, chị mới vỡ lẽ là trong thời gian qua, lợi dụng chị ở nhà chăm sóc gia đình, anh đã phân tán hầu hết tài sản ở xưởng với cương vị giám đốc xưởng, để giờ thì hầu như không còn gì mà chia nữa. Chị đau đớn nhìn tài sản chị đã đổ bao mồ hôi nước mắt để gây dựng giờ nằm toàn bộ trong tay anh, dắt hai đứa con về nhà đẻ bắt đầu lại với hai bàn tay trắng.
Còn anh, ngay sau đó anh làm lễ cưới cô nhân viên ở xưởng, sinh con khác và vẫn tiếp tục công việc thu lời từ xưởng may, nơi đã thấm biết bao mồ hôi của chị. Câu chuyện thật khó tin, nhưng đó lại là sự thật. Sự thật về nhân cách một người đàn ông mà chị đã tưởng rằng sẽ đi cùng nhau suốt cuộc đời.
Giờ nghĩ lại những ngày chung sống, chị vừa nuối tiếc vừa căm hận. Để chuyện xảy ra đến mức này cũng là do chị thiếu kiên quyết trong việc xử lý bạo hành gia đình từ khi mới manh nha. Chị đã để mình quá thụ động, quá phụ thuộc vào chồng trong tất cả mọi việc. Và cũng giống như nhiều phụ nữ khác, chị đã quá nhẫn nhịn chỉ để giữ lại cho con mình người cha, trong khi ngay cả con mình đã nhìn thấy rõ bản chất việc.
Giờ đây, chị chỉ còn hai bàn tay trắng và một vết thương lớn trong tim. Nhưng là một phụ nữ đã từng dựng nên cơ nghiệp với hai bàn tay mình, hy vọng chị sẽ không gục ngã. Chị vẫn còn hai đứa con ngoan ngoãn, yêu thương và ở bên cạnh mình.
Về đến nhà, hễ có một chút gì không vừa ý là anh gây sự nhiếc móc chị, chị mà cãi một câu là anh thượng cẳng chân hạ cẳng tay đánh chị không thương tiếc, như đánh đòn thù
Yêu nhau từ thời còn là sinh viên, cùng nhau tay trắng gây dựng nên một cơ ngơi nhiều người mơ ước, có với nhau 2 đứa con đủ nếp đủ tẻ xinh đẹp và thông minh, chính chị L. cũng không thể ngờ rằng khi đến tuổi trung niên, chị lại quay về một mình một bóng, trắng tay mà bắt đầu gây dựng lại mọi thứ từ đầu.
Sinh ra trong một gia đình nề nếp, bố mẹ là cán bộ nhà nước, L. là một cô bé xinh đẹp có nước da trắng hồng và đôi mắt to, sáng. Bố mẹ rất nâng niu cưng chiều cô con gái! Tốt nghiệp phổ thông, L. thi vào một trường Cao đẳng nằm ở ngoại thành.
Chính tại đây L. đã gặp anh K. chồng chị, lúc là sinh viên của một trường Đại học ngay gần đó. Anh K. quê ở một tỉnh xa, là một sinh viên nghèo nhưng học giỏi, lại rất thông minh. Tình yêu thời sinh viên tuy khó khăn về vật chất nhưng rất lãng mạn và chan chứa tình cảm.
Sau khi ra trường chị L và anh K. quyết định kết hôn. Nhà chị L. có điều kiện kinh tế tốt, nhà anh K. lại ở xa, nên bố mẹ chị L quyết định cho con gái và con rể căn phòng nhỏ mà ông bà được cơ quan phân, nằm trong một tòa nhà mặt phố lớn. Anh K. được phân công công tác tại một đơn vị quản lý hành chính đúng ngành nghề được học, chị L. xin vào làm tại một công ty tư nhân.
Ảnh minh họa
Một thời gian sau vì kinh tế eo hẹp không đủ nuôi con, chị L lại là người sắc sảo nhanh nhẹn nên hai vợ chồng quyết định tìm con đường làm chủ. Anh K. là công chức nhà nước, lại có tương lai được thăng tiến nên anh khuyên chị L. bỏ việc để lo quản lý công việc làm ăn của hai vợ chồng. Anh vừa chăm chỉ làm việc cơ quan vừa phụ thêm cho vợ.
Hai anh chị dựng lên một xưởng sản xuất đồ thời trang, chuyên bán buôn cho các cửa hàng thời trang trong thành phố và các tỉnh. Vất vả vật lộn mấy năm trời để gây dựng mạng lưới khách hàng và đại lý, cơ ngơi của anh chị đã phát triển thành một xưởng may lớn với hàng trăm công nhân và nhân viên, có hệ thống đại lý trên toàn miền Bắc.
Hàng ngày anh chị chỉ có việc lái xe đi thu tiền từ đại lý. Đến vụ bán hàng, tiền thu về phải đếm bằng máy chứ đếm bằng tay không xuể. Anh chị mua lại được toàn bộ tòa nhà mà trước đây chỉ sở hữu một phòng nhỏ. Nhà cao cửa rộng, kinh tế phát triển, hai đứa con ngoan ngoãn xinh đẹp, ngỡ là cuộc sống đã đạt tới hạnh phúc tròn đầy.
Nhưng cuộc đời không ai nói trước được điều gì. Công việc ở xưởng phát triển anh bỏ việc ở cơ quan về giúp chị. Từ đó anh thay chị làm giám đốc xưởng, nắm phần lớn các công việc giao dịch buôn bán. Chị lùi về vị trí làm phụ tá cho anh một cách hài lòng vì có thời gian lo lắng cho việc học hành của con cái và chăm sóc miếng ăn cái mặc cho chồng con.
Bắt đầu từ đó anh trở nên nóng tính, hay đi sớm về muộn. Về đến nhà, hễ có một chút gì không vừa ý là anh gây sự nhiếc móc chị, chị mà cãi một câu là anh thượng cẳng chân hạ cẳng tay đánh chị không thương tiếc, như đánh đòn thù. Nghe chị kêu cứu, hàng xóm chạy đến cũng không can ra được, còn bị anh đuổi thẳng với lý do vợ hư anh phải dạy. Sau những trận đòn của anh, chị nằm đến cả tuần không dậy được, đau đớn cả thể xác lẫn tinh thần.
Thuê người đi điều tra, chị biết được anh có quan hệ với nhiều phụ nữ khác. Đẹp trai, khéo ăn nói, lại có tiền, là ông chủ, anh được vô số các nhân viên nữ và các bà chủ đại lý mê mẩn, ra sức quyến rũ anh, và anh đã không từ chối bất cứ ai. Có lần, khi nghe tin một chủ đại lý bồ bịch với anh, có bằng chứng, chị đã tìm đến tận nơi gặp chị kia. Cả hai đang nói chuyện thì anh đến, lôi chị lên xe ô tô đánh chị thừa sống thiếu chết rồi đẩy chị xuống đường cho tự bò về nhà.
Các con chị rất thương mẹ và phẫn nộ với hành động của bố nên giục chị ly hôn để thoát khỏi những trận đòn thù. Trong vòng 10 năm, chị đã 5 lần làm đơn xin ly hôn, nhưng anh không ký. Không biết có phải vì sợ phải chia của cải, hay vẫn tiếc cuộc sồng êm ấm với sự chiều chuộng của người vợ từ thuở hàn vi không mà mỗi lần chị đưa đơn ly hôn ra, anh lại ra sức chiều chuộng ngọt ngào với chị khiến chị mềm lòng.
Chị vẫn giữ nguyên ký ức một thời yêu thương nhau, cùng nhau gây dựng cơ đồ nên không dễ mà để mất anh được. Tuy cứ trở trời cả cơ thể chị lại đau nhức vì di chứng những trận đòn của anh, nhưng nghe những lời nói và cử chỉ ngọt ngào của anh chị lại quên hết. Rồi chị lại nghĩ giữ bố cho các con, nên không nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.
Thế rồi một ngày cô nhân viên hành chính ở xưởng đến gặp chị với cái bụng lùm lùm mang đứa con của anh. Chị đau đớn vật vã, gọi anh về nói chuyện. Khi anh về đến nhà, thay vì nhận lỗi với vợ con, anh lại xông vào đánh chị tàn tệ, vừa đánh vừa chửi bới nhiếc móc chị là hư hỗn, lười biếng.
Giọt nước tràn miệng chén, lần này chị quyết ly hôn thật. Đến khi ra tòa phân chia tài sản, chị mới vỡ lẽ là trong thời gian qua, lợi dụng chị ở nhà chăm sóc gia đình, anh đã phân tán hầu hết tài sản ở xưởng với cương vị giám đốc xưởng, để giờ thì hầu như không còn gì mà chia nữa. Chị đau đớn nhìn tài sản chị đã đổ bao mồ hôi nước mắt để gây dựng giờ nằm toàn bộ trong tay anh, dắt hai đứa con về nhà đẻ bắt đầu lại với hai bàn tay trắng.
Còn anh, ngay sau đó anh làm lễ cưới cô nhân viên ở xưởng, sinh con khác và vẫn tiếp tục công việc thu lời từ xưởng may, nơi đã thấm biết bao mồ hôi của chị. Câu chuyện thật khó tin, nhưng đó lại là sự thật. Sự thật về nhân cách một người đàn ông mà chị đã tưởng rằng sẽ đi cùng nhau suốt cuộc đời.
Giờ nghĩ lại những ngày chung sống, chị vừa nuối tiếc vừa căm hận. Để chuyện xảy ra đến mức này cũng là do chị thiếu kiên quyết trong việc xử lý bạo hành gia đình từ khi mới manh nha. Chị đã để mình quá thụ động, quá phụ thuộc vào chồng trong tất cả mọi việc. Và cũng giống như nhiều phụ nữ khác, chị đã quá nhẫn nhịn chỉ để giữ lại cho con mình người cha, trong khi ngay cả con mình đã nhìn thấy rõ bản chất việc.
Giờ đây, chị chỉ còn hai bàn tay trắng và một vết thương lớn trong tim. Nhưng là một phụ nữ đã từng dựng nên cơ nghiệp với hai bàn tay mình, hy vọng chị sẽ không gục ngã. Chị vẫn còn hai đứa con ngoan ngoãn, yêu thương và ở bên cạnh mình.
Theo ĐSGĐ