Quá khứ và em...

Xinh

Nhớ!
Thành viên VIP
User ID
9
Tham gia
30 Tháng sáu 2012
Bài viết
4,597
Điểm tương tác
12
Tuổi
29
Địa chỉ
Việt Nam
Đồng
270,651


[TD="class: c24, width: 60"]


*
Quá khứ và em
Em cất cho anh khung trời ảo mộng
Bước chân qua bao năm rộng tháng dài
Tuổi trẻ nào anh đã từng mê mải
Thả hồn mình mơ một bóng hồng yêu.
Em lặng thầm đặt tim xuống tình anh
Khi ai đó vừa đi không từ biệt
Anh lắng lòng yêu em từ dạo đó
Ta hòa mình vào một mối tình chung.
Em yêu anh và quá khứ ngày xưa
Khi với anh dáng hình ai chiếm lĩnh
Em đến muộn nhưng hồn anh lặng tĩnh
Như vầng trăng sau đêm khuyết lại tròn.
Anh yêu em sau tình đầu vụt tắt
Tấm chân tình giờ mới thật “tình” hơn
Bởi anh hiểu sau những gì đã mất
Giờ em là người ở lại đời anh!
Bài thơ tình này em viết cho anh, cho một trái tim đã từng in dấu bóng hình ai trước đó, cho mối tình đầu của em.
Em không bao giờ nghĩ mình là người đến sau, dù thực tế đúng là như vậy. Em chỉ nghĩ rằng em là người ở lại sau một người đã ra đi khỏi cuộc đời anh. Đơn giản vậy thôi. Em yêu anh, bằng tình yêu của một cô gái lần đầu biết rung động. Em dệt tình yêu của mình bằng tấm chân tình của em cho anh, tấm chân tình của anh cho người ấy và tấm chân tình của chúng mình cho nhau!
1344458817-quakhu4.jpg

Bài thơ tình em viết cho anh, cho trái tim đã từng in bóng hình ai trước đó (Ảnh minh họa)
Anh của em! Em đã bên anh tự lúc nào anh nhỉ? Lúc anh buồn, lúc anh vui, lúc ánh mắt anh sáng lên khi kể về người ấy, lúc anh lặng lẽ xé bức thư tình chưa kịp gửi. Cả em và anh đều biết, em bên anh trong suốt mối tình đầu của anh.
Anh đã từng yêu hoặc giả nếu như không muốn dùng từ đó thì có nghĩa anh đã từng để trái tim mình đập chung nhịp cùng một người. Và tất nhiên, người đó không phải là em. Em đã đi cùng anh suốt cuộc tình đó. Vì em là bạn anh. Đôi khi em hiểu, những rung động của thời áo trắng nhẹ nhàng như cánh bướm chấp chới trong nắng thu. Nhưng em cũng biết cánh bướm tình yêu đó dẫu chỉ vỗ những nhịp mong manh song cũng đủ làm lòng ai nặng trĩu những ưu tư. Người con gái ấy bước vào trái tim anh theo cái cách mà bao mối tình học trò khác vẫn tạo thành. Và người ấy cũng đi như cơn gió đông thổi rát một miền thương nhớ nào trong anh.
Mối tình đơn phương ấy của anh là những hồn nhiên của một thời cắp sách, nhưng với anh cũng đủ là một trời kỉ niệm đong đầy mà có lẽ anh sẽ khó lòng quên được. Và em đã đến…Mà không, em không đến, em vẫn hiện hữu ở đó, như bao tháng năm em bên anh, chỉ có điều anh không nhận ra mà thôi. Anh là mối tình đầu của em nhưng mệnh đề đó không phải là ngược lại với anh.
Em đến không phải để lấp đầy khoảng trống người ấy để lại sau khi ra đi như ai đó vẫn thường nói mà em đến để cất khoảng trống ấy vào sâu trong cõi mà người ta gọi là kỉ niệm. Em yêu anh không phải bằng thứ tình thương hại, em yêu anh vì …em yêu anh.
1344458817-quakhu1.jpg

Cuộc sống đã đặt hai mảnh ghép cuộc đời mình bên nhau (Ảnh minh họa)
Tình yêu đến với chúng mình như thể cái nắng trong buổi chiều đông giá rét. Một cái nắng không chói chang như mùa hạ, không ửng hồng như mùa xuân mà nó là một làn nắng nhạt nhưng bấy nhiêu thôi cũng đủ làm ấm áp bao tâm hồn. Ta nhận ra tình yêu đích thực của đời mình, không quá muộn để thấy mình là người hạnh phúc.
Anh yêu em, nồng nàn và dịu dàng hơn. Dường như trái tim biết yêu của anh hiểu được giá trị của từ “ YÊU” hơn bao giờ hết. Anh yêu em bằng một tình yêu rất thật, thật như chính con người anh. Và em biết anh yêu em không phải để thay thế cho một hình bóng khác, mà anh yêu em vì em là chính em, vì …Anh …Yêu…Em.
Biết không anh? Đôi lúc em nhủ lòng hãy yêu anh cùng tình yêu một thủa của anh. Em dặn mình hãy coi đó là niềm hạnh phúc. Nhưng em không phải là cô gái được nàng tiên nào đó ban cho trái tim được tạo bởi sự vị tha và lòng bao dung không tì vết. Em ghen với những chiều mắt anh xa xăm nhìn về khoảng không vô định mà chẳng biết rằng mắt em đang hướng về anh. Em tủi hờn và so sánh.
Anh hiểu nỗi niềm con gái của em. Anh ru em bằng nụ hôn mà dám chắc em là người đầu tiên tận hưởng nó. Anh ôm chặt bờ vai em trong cơn giông cuối thu em giận hờn vô cớ. Anh hát cho em khúc tình ca “trái tim anh giờ chỉ có em thôi”.
Em không buồn vì mình là người đến sau mà em mừng vì mình là người ở lại. Cuộc sống thật công bằng khi trong số những mảnh ghép hỗn độn của cuộc đời nó vẫn đặt vào đúng vị trí hai mảnh ghép thuộc về nhau.
Chúng mình đang đi một cuộc tình và với em nó là mối tình đầu trong ngần như mắt em lúc anh thì thầm 3 tiếng diệu kì. Em bỗng nhận ra một điều, nếu cuộc đời có cái điều gọi là Định Mệnh thì em tin, em và anh yêu nhau là Định mệnh. Đôi khi trong tình đời, ta rong ruổi kiếm tìm những ảo ảnh hư vô lung linh đầy màu sắc, để rồi khi ta mệt nhoài sau những trắc trở của một chuyến hành trình vô vọng, ta tìm về với những giá trị thật hơn và đích thực hơn. Cả em và anh đều đã tìm được giá trị của cuộc đời mình đúng không anh – mối tình đầu và cũng là mối tình sau cuối của em?********
nanghongmoiem...@...
p-89EKCgBk8MZdE.gif
 

Tạo một tài khoản hoặc đăng nhập để bình luận

You must be a member in order to leave a comment

Tạo tài khoản

Create an account on our community. It's easy!

Đăng nhập

Already have an account? Log in here.

Bài tương tự

Bài Mới

Bên trên Bottom