[TD="class: c25, width: 60"]
*
Chị Thanh Bình thân mến!
Em năm nay 25 tuổi là một nhân viên văn phòng. Cách đây 3 năm rưỡi em có gặp và quen 1 người hơn em 7 tuổi. Anh là nhân viên 1 công ty lớn.
Ngày đầu gặp em, anh đã mến em và quyết định theo đuổi em. Sau 1 thời gian chúng em gặp gỡ, chia sẽ nhau về chuyện tình cảm em đã cảm mến và yêu anh. Anh rất yêu thương và chiều chuộng em.
Em biết quá khứ anh từng cá độ, không dành dụm được tiền bạc, lại thường xuyên đi chơi cùng các anh chị bạn bè. Anh tiêu tiền với họ mà không thấy tiếc. Anh cũng từng quan tâm và để ý đến các chị chơi trong nhóm. Lúc đầu quen em anh vẫn dành thời gian cho họ nhưng dần về sau anh đi đâu cũng có em bên cạnh. Em ngày càng yêu anh hơn.
Cách đây 2 tháng bên gia đình anh qua đính ước với em. Nhà em cũng được gia đình anh mời qua thăm nhà. Thế rồi sau ngày sang nhà được 3 tuần, một người bạn trai cũ nhắn tin hỏi thăm em. Khi em nhắn tin trả lời người đó với nội dung: "Hôm nay thứ 7 mà em nhiều việc quá, mệt ghê luôn đó. Hôm nay anh có tăng ca không? Công ty em thứ 7 không tăng ca. Em muốn đi ngủ quá " nhưng lại nhắn nhầm cho anh. Anh đọc xong tin nhắn và đùng đùng nổi giận. Anh gọi cho em và miệng anh cứ chửi tục rất khó nghe. Anh hỏi em: "Em hẹn ai đi ngủ, em ngủ với thằng đó bao nhiêu lần? tại sao đến bây giờ mà em còn quan tâm người khác" . Em nhẹ giọng nói anh hãy bình tỉnh, nếu anh nói chuyện như vậy em sẽ cúp máy.
Vậy mà anh chửi tục và luôn miệng nói em hẹn người ta đi ngủ với nhau. Em giận quá cúp máy. Anh nhắn tin gọi em là con điếm. Anh chửi: "Con điếm như em mà cũng biết khóc à? Anh không tin con điếm như em nữa" . Em gọi lại và nói với anh, hơn 3 năm quen anh em chưa hề để anh đi quá giới hạn anh phải hiểu em hơn ai hết tại sao lại có thể nói em như vậy. Vậy mà anh cứ nhắn tin chửi em. Sau 2 ngày anh biết lỗi và xin lỗi em xin em đừng mang trả đồ dạm hỏi. Em sợ ba mẹ hai bên buồn nên đã không trả lại đồ đính ước mà tha thứ cho anh để anh yên tâm đi Hà Nội 10 ngày nhận đồ án xây dựng.
Vì ghen tuông anh chửi em là con điếm (Ảnh minh họa)
10 ngày đi anh chưa hề gọi điện thoại hay nhắn tin cho em, chỉ có em gọi nhưng thỉnh thoảng anh bắt máy, nhắn tin anh không trả lời. Anh nói điện thoại hết tiền, em nạp cho anh nhưng anh cũng vẫn không liên lạc. Ngày anh về, em xem điện thoại của anh và phát hiện ra trong những ngày anh đi công tác, anh có liên lạc với một cô gái tên Thủy sống ở nơi anh đi công tác. Em đã rất đau lòng hỏi anh. Anh cứ vòng vo mãi, mỗi lúc anh lại nói một kiểu về việc liên hệ với người đó. Em hỏi sao anh hứa mà không gọi cho em lại gọi cho người ta anh chỉ cúi đầu không nói gì.
Em tìm hiểu và biết cô ấy nhỏ hơn em hai tuổi và lí do mà anh nói liên hệ với người đó vì chuyện học cũng không phải là sự thật. Em đã kể hết với ba mẹ hai bên gia đình . Em quyết định trả đồ đính ước. Vừa trả đồ xong, anh đến nhà em đập cửa và la to rằng em và anh đã ăn ngủ với nhau rồi chỉ có gia đình em không biết mới chia rẽ 2 đứa. Em thất vọng về anh vô cùng. Em không còn gì để lưu luyến anh nữa, còn anh thì không buông tha cho em, suốt ngày nhắn tin gọi điện thoại hù dọa và chửi em vô tình vô nghĩa.
Giờ đây em thấy hoang mang vô cùng, không biết có phải em đã quá vội vàng không? Em phải làm gì để anh buông tha cho em, không theo chặn đường em nữa. Anh hù họa em sẽ không bao giờ cưới được ai nữa đâu. Em rất lo lắng. Mong chị cho em một lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm! (Em gái).
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng giờ đây em đang phải đối diện với một hoàn cảnh vô cùng khó khăn khi bị người mà em trả đồ hôn ước quấy rối cuộc sống.
Tình cảm của em tới hoàn cảnh không tốt đẹp này chị nghĩ lỗi là ở cả hai người. Cả em và anh ấy đều không có tình yêu đủ lớn để hiểu, thông cảm và tin tưởng lẫn nhau.
Đi công tác anh không gọi điện cho em nhưng lại liên hệ với người con gái khác (Ảnh minh họa)
Trước hết, em đã quen và yêu anh ấy khá lâu, em phải là người rõ ràng hơn ai hết tính cách ghen tuông của anh ấy. Nếu vậy, lẽ ra em không nên có những sự trao đổi với người tình cũ như vậy. Hơn nữa, lời lẽ, ngôn ngữ mà em sử dụng trong tin nhắn thực sự cũng dễ khiến người khác hiểu lầm huống hồ là với một người có bản tính ghen tuông như anh ấy. Hành động đó của em chứng tỏ em yêu mà không hiểu người yêu mình và không khéo léo trong cách ứng xử để xảy ra cơ sự như vậy.
Chị cũng không đồng tình với cách hành xử của bạn trai em. Đúng là anh ta đã quá tục tĩu, thô bỉ khi dùng những từ ngữ như vậy để nói vợ chưa cưới của mình khi mà chưa rõ sự thật là như thế nào. Điều ấy cũng chứng tỏ anh ta không phải là một người đàn ông đàng hoàng, mẫu mực và có hiểu biết. Tuy nhiên, việc em trả đồ sính lễ chỉ vì thấy anh ấy gọi điện cho một người con gái khác là hành động quá vội vàng, bồng bột và cho thấy tình cảm của em không đủ lớn.
Hãy thử hình dung xem, khi em nhắn tin (dù là hoàn toàn không có tình ý gì) và bị anh ấy hiểu lầm, em cảm thấy như thế nào? Nó cũng giống như việc giờ đây anh ấy điện thoại cho một người bạn gái. Mối quan hệ đó hoàn toàn có thể là tình cảm bạn bè, anh em, khi đi công tác liên hệ với nhau để gặp gỡ. Trong khi em chưa biết rõ tính chất của mối quan hệ đó, em đã vội vã trả đồ đính ước. Nó thực sự là một cú sốc với anh ấy và cũng là nguyên nhân khiến giờ đây anh ấy lồng lộn lên nói em là kẻ phụ bạc.
Vội vã hủy hôn ước chứng tỏ tình yêu của cả hai chưa đủ sâu đậm (Ảnh minh họa)
Lẽ ra, em nên bình tĩnh nói chuyện với anh ấy, yêu cầu một lời giải thích rõ ràng để hiểu và đưa ra quyết định đúng đắn sau đó. Thậm chí sau đó, em cảm thấy hai người không phù hợp và quyết định dừng lại đi chăng nữa thì mọi việc cũng sẽ dễ chấp nhận hơn là em "đùng đùng nổi giận" mang trả đồ trước mặt hai bên gia đình như vậy.. Em làm cho anh ấy có cảm giác em không cho anh ấy cơ hội và viện cớ đó để bỏ anh ấy.
Hành động nổi khùng của anh ấy hiện nay là vì anh ấy thấy bị bẽ mặt vì trả đồ hôn ước. Chị nghĩ rằng để chấm dứt tình trạng anh ấy cùn lên như vậy, không có cách nào khác là chính bản thân em phải hóa giải. Em nên hẹn gặp anh ấy, nói chuyện cho rõ ràng (cần thiết có cả gia đình anh ấy cũng được). Em hãy nhận những khuyết điểm của bản thân mình thay vì đổ tội tất cả cho anh ấy khi để xảy ra cơ sự ngày hôm nay. Hãy thể hiện rằng việc em muốn dừng lại là vì cảm thấy hai người chưa thực sự hiểu nhau, hòa hợp với nhau chứ không phải là chê bai hay trách cứ anh ấy. Em cũng nên đề nghị hai người làm bạn, biết đâu sau khoảng thời gian bình tâm lại, cả hai lại nhận ra sai lầm của mình và muốn cho nhau thêm cơ hội. Chị nghĩ rằng sự xoa dịu đó sẽ khiến anh ấy nhẹ lòng hơn và không còn hành xử như vậy nữa.
Chúc em mau chóng bình tâm và mạnh khỏe!