Tháng Tám.
Là khi em gặp anh.
Tháng Tám mang cho em rất nhiều nỗi nhớ, anh biết không? Nhớ một ánh mắt, nhớ một nụ cười, nhớ một giọng nói. Cái giọng nói người miền trong ngọt lịm, dễ thương, dù có đang nổi quạu mà vẫn hiền vô cùng. Nhớ cái dáng trầm ngâm của anh lúc em luyên thuyên những chuyện trên trời dưới đất, thi thoảng nhoẻn miệng cười phụ họa và gật gù như thể hiểu chuyện lắm.
Tháng Tám. Em ngỡ ngàng khi mùa thu ghé chân sang. Không ồn ào, vội vã mà nhẹ nhàng tựa chiếc hôn nhẹ trên mái tóc. Nắng dịu hơn, trời trong hơn. Những cơn gió không còn mang cái nóng hầm hập như muốn đốt cháy da thịt. Một chiếc lá chao nghiêng rơi xuống đất. Anh như mùa Thu, dịu dàng ghé ngang hiên nhà.
Ảnh minh họa
Tháng Tám. Em xếp gọn những lá thư tay, lẩm bẩm đếm từng con chữ. Từ ngày xa rời tháng Tám, em đã viết không biết bao nhiêu điều về anh, về những nỗi nhớ mà chắc rằng anh chẳng biết được đâu. Em không dám gửi chúng, vì lo sợ ai đó sẽ cười một con bé ngốc ơi là ngốc. Em không dám gửi vì sợ một điều gì đó sẽ mất đi mãi mãi nếu như anh vô tình biết được bí mật này.
Rằng thì... Em có một bí mật tháng Tám. Bí mật nho nhỏ trước biển xanh tháng Tám nhưng trài dài và êm ru nỗi nhớ như bờ cát trắng ôm lấy biển. Rằng thì... Em có một tình yêu lặng thầm với tháng Tám, yêu con đường ven biển chạy dài tít tắp, yêu cơn mưa bất ngờ như một lời từ biệt của mùa hạ: Chào thu, chào những yêu thương giấu kín.
Rằng thì... Em có một tình yêu với chàng trai ấy. Rằng thì... Em đã thích người ta từ cái nhìn đầu tiên, từ cuộc trò chuyện đầu tiên, từ những tiếng cười đầu tiên ồn ào sóng biển. Nhưng em biết tình yêu này sẽ chẳng đi đến đâu vì anh không thuộc về em. Anh thuộc về tháng Tám mùa thu và một người con gái khác. Thứ tình yêu đơn phương cứ lặng lẽ lớn dần trong em, ngỡ đã bình yên mà đôi lúc lại cuộn trào khó tả.
Ảnh minh họa
Rằng thì... Một ngày nào đó em sẽ nói với anh bí mật này, sẽ kể anh về một câu chuyện tình yêu cho dù kết thúc không có hậu nhưng để lại biết bao kỷ niệm đẹp. Bởi vậy em mới nói trong em luôn có một ký ức về tháng Tám và về anh. Ký ức rất xanh màu nỗi nhớ, rất dịu êm như mùa thu xào xạc lá bay, rất hiền hòa như buổi chiều gặp nhau hôm ấy và lấp lánh vàng như nắng thu thầm thì trên hàng cây.
Rằng thì... Ở nơi ấy, anh hãy luôn hạnh phúc anh nhé. Em sẽ nhớ anh mỗi khi thu về. Em sẽ giữ tình yêu này mãi trong tim. Em sẽ vui cho dù anh xa lắm. Cho dù sao đi nữa. Cảm ơn anh đã tặng em một tình yêu trong đời.
Theo Tiin Lyly Phương/Đất Việt
Là khi em gặp anh.
Tháng Tám mang cho em rất nhiều nỗi nhớ, anh biết không? Nhớ một ánh mắt, nhớ một nụ cười, nhớ một giọng nói. Cái giọng nói người miền trong ngọt lịm, dễ thương, dù có đang nổi quạu mà vẫn hiền vô cùng. Nhớ cái dáng trầm ngâm của anh lúc em luyên thuyên những chuyện trên trời dưới đất, thi thoảng nhoẻn miệng cười phụ họa và gật gù như thể hiểu chuyện lắm.
Tháng Tám. Em ngỡ ngàng khi mùa thu ghé chân sang. Không ồn ào, vội vã mà nhẹ nhàng tựa chiếc hôn nhẹ trên mái tóc. Nắng dịu hơn, trời trong hơn. Những cơn gió không còn mang cái nóng hầm hập như muốn đốt cháy da thịt. Một chiếc lá chao nghiêng rơi xuống đất. Anh như mùa Thu, dịu dàng ghé ngang hiên nhà.
Ảnh minh họa
Tháng Tám. Em xếp gọn những lá thư tay, lẩm bẩm đếm từng con chữ. Từ ngày xa rời tháng Tám, em đã viết không biết bao nhiêu điều về anh, về những nỗi nhớ mà chắc rằng anh chẳng biết được đâu. Em không dám gửi chúng, vì lo sợ ai đó sẽ cười một con bé ngốc ơi là ngốc. Em không dám gửi vì sợ một điều gì đó sẽ mất đi mãi mãi nếu như anh vô tình biết được bí mật này.
Rằng thì... Em có một bí mật tháng Tám. Bí mật nho nhỏ trước biển xanh tháng Tám nhưng trài dài và êm ru nỗi nhớ như bờ cát trắng ôm lấy biển. Rằng thì... Em có một tình yêu lặng thầm với tháng Tám, yêu con đường ven biển chạy dài tít tắp, yêu cơn mưa bất ngờ như một lời từ biệt của mùa hạ: Chào thu, chào những yêu thương giấu kín.
Rằng thì... Em có một tình yêu với chàng trai ấy. Rằng thì... Em đã thích người ta từ cái nhìn đầu tiên, từ cuộc trò chuyện đầu tiên, từ những tiếng cười đầu tiên ồn ào sóng biển. Nhưng em biết tình yêu này sẽ chẳng đi đến đâu vì anh không thuộc về em. Anh thuộc về tháng Tám mùa thu và một người con gái khác. Thứ tình yêu đơn phương cứ lặng lẽ lớn dần trong em, ngỡ đã bình yên mà đôi lúc lại cuộn trào khó tả.
Ảnh minh họa
Rằng thì... Một ngày nào đó em sẽ nói với anh bí mật này, sẽ kể anh về một câu chuyện tình yêu cho dù kết thúc không có hậu nhưng để lại biết bao kỷ niệm đẹp. Bởi vậy em mới nói trong em luôn có một ký ức về tháng Tám và về anh. Ký ức rất xanh màu nỗi nhớ, rất dịu êm như mùa thu xào xạc lá bay, rất hiền hòa như buổi chiều gặp nhau hôm ấy và lấp lánh vàng như nắng thu thầm thì trên hàng cây.
Rằng thì... Ở nơi ấy, anh hãy luôn hạnh phúc anh nhé. Em sẽ nhớ anh mỗi khi thu về. Em sẽ giữ tình yêu này mãi trong tim. Em sẽ vui cho dù anh xa lắm. Cho dù sao đi nữa. Cảm ơn anh đã tặng em một tình yêu trong đời.
Theo Tiin Lyly Phương/Đất Việt