[TD="class: c24, width: 60"]
*
Gửi mẹ Tèo!
Hôm nay đắn đo mãi mới có thể ngồi viết vài dòng [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] mong mẹ Tèo thông suốt gỡ rối giùm. Để ai có cùng nỗi lòng hoặc không cùng nỗi lòng cùng chia sẻ với mình!
Năm nay mình 32 tuổi (nếu nhỏ tuổi hơn mẹ Tèo thì mẹ Tèo bỏ qua nhé), đã có gia đình được 11 năm, có hai con nhỏ, một đứa lên 10, đứa lên 5. Mà cả hai cùng là con gái và cũng rất xinh, nói chung nhiều người vẫn phải mơ ước khi nhìn chúng. Nhưng vấn đề ở đây không nằm ở hai đứa trẻ mà là Ba nó. Không biết cố hữu hay vô tình mà mình để ý đã gần 10* năm, kể từ khi con lớn của mình được hơn 1 tuổi, mình bị mệt khi mang việc về nhà làm thêm. Lần đó, có nhờ Ba bọn trẻ mua giùm vỉ thuốc, mình thì tiếc việc nên cố làm. Khi về anh có đưa vỉ thuốc nhưng không đúng với loại mình dặn. Và mình có cau mày nói “không đúng loại em dặn anh rồi”. Thế là mình bị ăn một rổ chửi tục ngay, mình im lặng, khó chịu và suýt khóc rồi sau khoảng lặng, sau khoảng 2 phút thì vèo một cái vỉ thuốc lao chíu chíu sượt qua mặt. Mình ngơ ngác, rồi ngỡ ngàng, rồi cũng hiểu ra và ngồi khóc, nước mắt rơi lã chã.
Trong suốt khoảng gần 10 năm tới thời điểm hiện tại, chưa bao giờ chồng mình tự giác đi mua thuốc cho vợ. Trừ khi ở bệnh viện trong trường hợp cần gấp, hoặc phải mua thuốc theo đơn của bác sĩ, mà bất khả kháng mình không thể đi được thì anh sẽ đi. Còn trong mọi trường hợp khác thì mình sẽ tự mua nếu vẫn có thể lết đi được. Mình nhớ cuối tháng 12/2011 mình bị tai nạn, chỉ sau 10 ngày là mình đã phải hai tay chống 2 nạng để vào bếp nấu cơm, sau 4 ngày thì phải dậy để thay đồ và làm vệ sinh cá nhân cho con (nhóc 5 tuổi) vì mùa đông nên nó lười không tự làm. Những lúc như vậy chân mình dồn máu vừa đau nhức, vừa khó chịu vì chân phải chốt một đinh ở mắt cá.
Trong suốt khoảng gần 10 năm tới thời điểm hiện tại, chưa bao giờ chồng mình tự giác đi mua thuốc cho vợ. (ảnh minh họa)
Rồi thời gian sau mình đi khám bảo hiểm, làm giấy tờ bảo hiểm toàn phải thuê xe ôm để đi. Mặc dù chồng mình ở nhà chơi nhưng anh cũng nhất quyết không đưa đi. Sau đó vì ảnh hưởng do va đập cũng ở vị trí khác cùng chân đó, mọi người mách đi bó lá sẽ bớt đau, nhưng anh cũng không đưa đi và chỉ cho mình 200k và tự đi. Nói thật lúc đó cũng không có tiền để thuê xe ôm nên đành tự lấy xe máy đi, ơn trời chỉ sau 2 lần bó lá mình đã không còn đau và đi lại dễ dàng hơn.
Và lần gần đây nhất mình bị đau đầu phát khóc lên không chịu được. Mình nói với chồng là đau đầu quá, đã 2 ngày rồi không đỡ mặc dù đã uống giảm đau. Chồng khuyên nên đi khám và có cho mình 500k. Cuộc đời thật chua chát khi không có tiền. Bác sĩ yêu cầu chụp CT để tìm nguyên nhân chính xác nhưng không thể, sau đó mình chỉ khám cơ bản thông thường thôi. Oái ăm thay sau khi có kết quả xét nghiệm chụp X-quang, bác sĩ yêu cầu nên truyền dịch và thuốc vài ngày cho khỏi. Cầm 100k còn lại trong tay, loay hoay lên khu điều trị và nhắn tin cho chồng mang thêm tiền thì chồng gọi lại và hỏi làm sao, thế nào nhưng không đả động gì chuyện tiền nong.
Con gái lớn của mình bị bệnh đã gần 5 năm nay nhưng chưa bao giờ chồng tự giác đưa con đi khám xem tình trạng như thế nào. Kể cả anh ở nhà chỉ ngủ thôi cũng không đi. Chỉ hỏi mình khoảng bao nhiêu tiền thì đưa đúng ngần ấy.*Mình bây giờ quá bế tắc, không biết làm thế nào.*Thật sự mình quá chán rồi! Mong mẹ Tèo tư vấn giúp mình.
thanhang...@... Tư vấn từ mẹ Tèo:
Chào bạn gái! Trước hết, mẹ Tèo xin chia sẻ chân thành với hoàn cảnh của bạn. Đọc câu chuyện của bạn, mẹ Tèo cảm thấy rất xót xa.
Gia đình là mái ấm hạnh phúc, là nơi nương tựa duy nhất của người [url="http://phunuvn.net/"]phụ nữ [/URL]. Ngoài họ hàng nhà chồng, người phụ nữ hi vọng nhất vào chồng, người yêu thương và trực tiếp chăm sóc mình.*Nhưng xem ra, bạn đã thiệt thòi quá nhiều vì ngay cả tới một lời nói ngọt ngào, một sự quan tâm nhẹ nhàng cũng không có. Thử hỏi còn gọi gì là hạnh phúc, là gia đình ?
Chồng thà ngủ cũng không đưa vợ đi khám bệnh (ảnh minh họa)
Nghe câu chuyện của bạn, biết bạn đang làm việc thêm tại nhà để kiếm tiền. Vậy số tiền bạn kiếm được đâu và tại sao, bạn không tự tìm cho mình một công việc khác, có thể tự trang trải, chu cấp cho bản thân mình. Khi tự lập được về kinh tế, bạn mới có thể vững vàng tự lập hơn về chuyện gia đình . Có thể tự quyền quyết định những việc mà bạn mong muốn, nhất là vấn đề liên quan tới sức khỏe . Một người cứ sống phụ thuộc vào đồng tiền của chồng mà lại hay đau ốm như bạn thì thật là không nên chút nào.
Có thể, việc kiếm tiền là không dễ, nhưng bạn phải tính toán cho tương lai của mình. Hãy mạnh dạn nói chuyện với chồng về cách sống, cách suy nghĩ của chồng, góp ý để anh ta hiểu được trong lòng bạn đang nghĩ gì. Tại sao lại đối xử với bạn như thế. Câu chuyện của bạn là một bi kịch.*Chẳng có gì phải nói khi người chồng phũ phàng như thế nữa. Hãy dứt khoát cho cuộc sống của mình.
Một người chồng đến vợ đau ốm, không đi lại được lại để vợ bắt xe ôm đi, cho tiền vợ vài chục nghìn còn mình ở nhà chơi, người chồng ấy mẹ Tèo không chấp nhận, xã hội không chấp nhận và bạn cũng không nên chấp nhận. Đó không phải là một lần mà còn rất nhiều lần, tại sao bạn không rút kinh nghiệm? Thứ hai, con gái bạn ốm, tại sao làm cha mà anh ta không một lần hỏi han sức khỏe , khám bệnh cho con.*Như thế, có phải anh ta đã quá mất nhân tính, đã không còn yêu thương mẹ con bạn nữa, hay đã có người đàn bà khác bên ngoài?
Hãy tỉnh táo lại, cố gắng kiếm cho mình một công việc tốt để sau này, khi anh ta ruồng bỏ bạn, bạn còn có thể vững vàng được. Còn về phần người chồng, nếu anh ta không cải tà quy chính, không cải thiện được tính tình, bạn nên ly hôn để đảm bảo cho tương lai của các con và hạnh phúc của mình.*Sống trong gia đình ấy, mẹ Tèo sợ rằng, bạn sẽ chết dần chết mòn vì bệnh tật mà thôi.
Hãy cậy nhờ sự giúp đỡ của người thân, bố mẹ đẻ bạn trong lúc khó khăn này rồi từ từ tính tiếp.*Nếu còn yêu thương bạn và các con, hành động ly hôn của bạn sẽ khiến anh ta tỉnh ngộ.*Còn không, chấp nhận chia tay để giải thoát cho bế tắc này.
Chúc bạn vui và hạnh phúc!