Câu chuyện của bác Phạm Khánh An, ở Hà Nội.
Từ nhỏ tôi đã ham mê đọc sách, thích nghiên cứu, tin vào đạo phật. Tính tôi ngay thẳng, thật thà nên nhiều khi trong lòng nghĩ tốt, khi nói ra thường không được khéo léo nên có người không hài lòng. Mẹ thường hay nhắc nhở tôi về điều này. Sức khỏe của tôi từ nhỏ đến năm 40 tuổi tương đối tốt. Tôi làm việc cho các tổ chức Quốc Tế trong lĩnh vực về môi trường.
https://4.bp.************/-FApj1BUdp5A/WMe_L8AXNGI/AAAAAAAACu0/FN2kir9rF0EFtWtRqWnIbX_Iqs6U7I0dACLcB/s640/nguye4_foto-1.jpg
Tuy khá thành công trong công việc, nhưng tôi lại gặp nhiều bất hạnh trong cuộc đời. Những tai họa khôn lường cả về tiền bạc lẫn sức khỏe đã ập xuống cuộc đời tôi nhanh như trò đùa của số phận. Đầu tiên là sự mất mát về tiền bạc. Vào những năm 2008 – 2010 tôi đã bị cuốn theo thùng thuốc nhộm là cơn lốc bong bóng bất động sản của xã hội. Tôi đã mất gần như toàn bộ số tiền dành dụm của gần cả đời đi làm. Tiếp theo sự mất mát về tiền bạc là những vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe liên tiếp giáng xuống gia đình tôi.
Từ năm 2010 tôi thường xuyên bị đau lưng và tê bì tay. Tôi không tự cài cúc áo được, không tự đi xe máy được. Chụp cộng hưởng từ cột sống kết quả là tôi bị xẹp 3 đốt sống cổ và 3 đốt sống lưng. Sang năm 2011 tình hình đau lưng và xương khớp của tôi ngày một nặng hơn, các khớp tay sưng và đau, có những đợt tôi đã phải đi làm vật lý trị liệu gần 3 tháng liên tục, nhưng vẫn không thuyên giảm. Hai mắt tôi bị mờ đi và nước mắt luôn trào ra. Tôi cũng thường xuyên bị nhức đầu, thường xuyên phải uống efferegance để giảm đau dầu. Tôi hiểu toàn cơ thể có cái gì đó rất không ổn. Tôi đã đi khám bệnh khắp nơi nhưng không tìm ra nguyên nhân, không hiểu vì sao từ một người đang khỏe mạnh lại bị đủ loại thứ bệnh như vậy. Sang năm 2012 tôi còn phát hiện ra mình bị tăng huyết áp lên tới 180/100, nhịp tim 100 nhịp/ phút. Tôi đã đi khám bệnh khắp nơi mà không phát hiện ra bệnh. Rồi một ngày tôi đã đến khám ở một bác sỹ tim mạch có tiếng ở Hà nội, bà ấy sau khi khám bệnh cho tôi đã quan sát kỹ và hỏi tôi những câu hỏi chẳng liên quan gì đến bệnh Huyết áp cả. Sau đó bà ấy cho tôi 1 cái phiếu để đi chụp MRI sọ não. Kết quả chụp làm tôi chết lặng. Tôi bị một cái u trong não. Sau đó tiếp tục thử máu xét nghiệm thì cho kết quả là 1 cái U tuyến Yên trong đầu với kích thước khá to. Đó chính là nguyên nhân đã gây ra tất cả các bệnh rối loại toàn cơ thể, có thể dẫn đến các biến chứng như mù mắt, suy tim, đứt mạch máu não vì huyết áp, tàn phế vì viêm khớp toàn thân…. Trên thế giới, đây là một bệnh mà y học thế giới gần như bó tay, chỉ trông chờ vào vận may của phẫu thuật, mà phẫu thuật thì thường là không lấy được hết khối U ra vì vị trí của nó quá gần các dây thần kinh thị giác, và các gốc thần kinh trung ương.
Tháng 4/2012 một ngày định mệnh tôi đã lên bàn mổ. Ngày hôm trước mẹ tiễn tôi đi vào bệnh viện nhìn ánh mắt mẹ dõi theo mà lòng tôi quặn thắt. Sau phẫu thuật tôi cảm thấy đầu tôi như mượn của ai khác, da tôi chuyển từ mầu vàng lúc trước khi phẫu thuật sang mầu xanh bủng beo. Huyết áp, nhịp tim vẫn rối loạn lung tung, lúc tăng lúc giảm. Ngoài ra, tôi còn bị thêm rối loạn cảm xúc, chỉ nghe ai nói đến từ “bệnh” là khóc. Có những hôm tôi còn tự hỏi chính mình không biết mình có sống được đến ngày mai hay không, tôi không dám nói ra vì sợ bố mẹ buồn. Tôi cảm thấy có lỗi với bố mẹ và hai đứa con của mình rất nhiều, vì đã không đủ khỏe mạnh để giúp đỡ bố mẹ già và chăm sóc hai con thơ.
Sau phẫu thuật được 3 tháng, theo lời khuyên của Bác sỹ tôi đi chụp MRI để kiểm tra xem cuộc giải phẫu đã lấy hết được khối u ra không. Tôi rất thất vọng vì bác sỹ chỉ lấy được khoảng hơn một nửa kích thước khối u ra ngoài. Còn gần ½ kích thước khối U vẫn còn đó, tức là tôi vẫn tiếp tục bị bệnh. Căn bệnh quái ác này trên thế giới hầu như rất ít người có thể chữa khỏi. Tôi rất bi quan và lo lắng triền miên cho bệnh tật của mình. Tôi thầm oán trách số phận sao đã giáng lên đầu tôi những bất hạnh như vậy. Nhìn tôi, một vài người bạn thân thiết sau này họ mới nói thật là họ đoán tôi không sống được lâu sau cuộc phẫu thuật với da mặt xanh bủng, phù nề và giọng nói thều thào không ra hơi.
Tôi là người từ nhỏ đã tin vào đạo Phật, từ bé được ông nội – một người tu Phật nhiều năm – cho đi theo đến các chùa để nghe giảng kinh Phật thậm chí ở lại chùa trong những ngày hè. Khi còn nhỏ ông nội đã khuyên tôi “số cháu tuổi Thân vất vả lắm phải chăm đi lễ chùa và thờ Phật Quán Thế Âm Bồ Tát để Ngài bảo hộ mệnh cho”. Do đó, sau khi mổ hàng đêm tôi cầu xin Quán Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn cho tôi vượt qua bệnh tật. Tin nơi nhân quả, tin vào đạo Phật nhưng vẫn còn rất nhiều những câu hỏi không có lời giải: tại sao những người tốt lại thường gặp tai họa? tại sao những kẻ ác vẫn nhởn nhơ sung sướng trong khi những người tốt lại gặp nhiều đau khổ? ….
https://4.bp.************/-c6GrCogkyZY/WMe_S2-UCSI/AAAAAAAACu4/ApmyadkMnKo6sv9ktyWAzxx0Mp8C5zaSQCLcB/s640/moi.png
Bi kịch cuộc đời chưa dừng lại, đến đầu năm 2014 tôi vừa đi Singapore khám bệnh về và lên kế hoạch phẫu thuật lần thứ hai, thì chồng tôi phát hiện ra bị ung thư Hạch ở giai đoạn 3b. Sau khi đã so sách kết quả sinh thiết tại 3 bệnh viện khác nhau kết quả là chồng tôi bị ung thư Hạch no-hogkin thể lan tỏa đã ở giai đoạn 3b. Như sét đánh ngang tai, lúc này hai vợ chồng chỉ biết có lặng câm để những dòng nước mắt chảy ngược vào tim. Hai con của chúng tôi hoàn toàn phó mặc cho ông bà ngoại chăm sóc.
Tôi không thể tin vào sự thật này, không lẽ hai đứa con tôi lại bơ vơ không có cả bố lẫn mẹ? Tâm trạng tôi lúc ấy luôn oán trách ông trời sao thật bất công.
Song song với việc phải hóa trị liệu chồng tôi lại phải cùng lúc chống chọi với bệnh Lao nội tạng toàn thân – là một loại biến chứng vô cùng hiếm gặp và nguy hiểm tính mạng do việc hóa trị liệu liều cao gây ra, Anh ấy phải dùng kháng sinh liều cực cao trong 9 tháng liên tục để điều trị Lao nội tang. Chồng tôi đã phải điều trị liên tục 15 tháng vì bệnh ung thư và bệnh Lao nội tạng.
Khi chồng bị bệnh tôi đang làm cho 1 tổ chức của Liên Hợp Quốc, và tôi đã phải nghỉ làm để vào bệnh viện chăm sóc cho anh ấy. Hàng ngày vào bệnh viện tôi đã phải chứng kiến bao cảnh rất thương tâm đã hằn sâu trong tâm trí tôi. Tôi đã phải trải qua những tháng ngày khủng hoảng nhất trong đời cả về tinh thần và thể xác: vừa là người mang trọng bệnh lại vừa là người chăm sóc chính cho người chồng bị ung thư đang nằm trong bệnh viện. Mỗi ngày khi vào bệnh viện tôi đều lên tinh thần cho mình không được ngất ngay tại bệnh viện. Những ngày ấy tôi chỉ còn biết ngước nhìn lên bầu trời và ước đến một ngày mình không phải bước chân vào bệnh viện nữa. Sự ám ảnh về tinh thần thật khủng khiếp còn vượt xa hơn rất nhiều sự vất vả về thân xác mà tôi đã phải chịu đựng. Ban ngày vào bệnh viện, hàng đêm tôi mơ thấy những gương mặt bệnh nhân và những cảnh diễn ra trong bệnh viện và giật mình tỉnh dậy trong sự hoang mang cùng cực.
Rồi như một mối duyên lành từ vạn cổ, từ tháng 5/2014 tôi đã lần lượt được 3 người đều không quen biết giới thiệu cho tôi về bộ môn Pháp Luân Công. Đặc biệt là một chị ở gần nhà, chị đã hướng dẫn tôi đọc sách, luyện công và giờ đây đã trở thành một người chị thân thiết, một người bạn đồng tu.
Ngay từ những ngày đầu tiên đắc Đại Pháp, tôi đã mang sách Chuyển Pháp Luân đến bệnh viện cho chồng đọc. Lúc này anh ấy rất yếu ngồi không vững, đi phải có người dìu, nên chưa luyện công được, chỉ đọc Pháp. Chồng tôi ban đầu cũng chưa hiểu Đại Pháp là gì, nhưng vì nghe lời khuyên của vợ nên hàng ngày đều đọc Pháp trong bệnh viện. Sau đó vài tuần, anh ấy được bệnh viện cho về nhà điều trị ngoại trú tiếp tục 6 tháng nữa. Ngay ngày đầu tiên được về nhà điều trị ngoại trú tôi đã hướng dẫn anh ấy luyện công. Mặc dù rất yếu đi lại chưa vững nhưng tôi động viên anh ấy cố đứng lên tập 1 bài thôi rồi lại nằm nghỉ. Thời gian điều trị anh ấy sốt 39, 40 thậm chí 41 độ liên tục trong 6-7 tháng liên tục, vì vậy anh chỉ tập được một hoặc hai bài công pháp ngắn. Mỗi khi tập được 1, 2 bài công pháp mồ hôi vã ra như tắm, đang sốt 39 độ nhiệt độ giảm xuống chỉ còn 37,5 độ. Cứ thế từng ngày, từng ngày, bất kể thời gian nào, sáng cũng như tối, hè cũng như đông, mỗi ngày cứ tập từng động tác rồi lại nghỉ, rồi lại tập… có khi 1 ngày tập đến 3-4 lượt các bài công pháp số 1, 2, 3, 4. Sau 6 tháng điều trị Ngoại trú thì bệnh tình của chồng tôi đã ổn định, hoàn toàn hết sốt. Bác sỹ và cả bệnh viện đều ngạc nhiên ghê lắm. Suốt 30 năm làm bác sỹ ông ấy chưa gặp trường hợp thế này, ông ấy bảo những người bệnh nặng chỉ bằng một phần của anh ấy cũng khó mà qua được. Bây giờ anh ấy không chỉ khỏe mạnh, đi làm đều mà cả các bệnh cũ lâu năm như bệnh loét bờ cong dạ dày, thoát vị đĩa đệm nhiều năm cũng đã ổn định.
Cùng với đọc sách Pháp và luyện công đều đặn hàng ngày, sức khỏe của cả hai vợ chồng tôi đã dần dần ổn định, tâm tính của tôi đã dần dần tốt lên rất nhiều. Tôi cảm nhận cuộc sống một cách bình thản và chấp nhận hơn, đã biết cách buông bỏ hơn. Tôi không còn oán trách ông trời nữa. Cuốn Chuyển Pháp Luân, đã giải đáp cho tôi nhiều câu hỏi lớn mà bao lâu nay tôi không tìm được câu trả lời. Tôi đã hiểu vì sao lại bị bệnh, vì sao lại khổ… thậm chí đã có lúc tôi thầm biết ơn bệnh tật đã tạo ra những thử thách ghê gớm trong đời để tôi có được cơ hội đắc Đại Pháp trân quý này.
https://2.bp.************/-rTAJvDNHQ4M/WMe_aVnmTSI/AAAAAAAACvA/KTxaVAQDRzABnWI1_4MXH4Yf0xfzs5kTgCLcB/s640/dai-phap-22.jpg
Cho đến giờ tôi đã luyện công đều đặn được gần 2 năm, còn chồng tôi được 1 năm 7 tháng. Ngay từ hôm tập đầu tiên tôi đã thấy trống ngực mình đập liên hồi, và liên tiếp những ngày sau đó, tôi bị cứng cổ không thể quay đầu được. Sau này, tôi hiểu Sư phụ đang thanh lý cho tôi những nghiệp lực, chất đen đang tích tụ trong đầu tôi, trong từng các bộ phận cơ thể, từng lớp, từng lớp một. Trong quá trình tu luyện hai năm qua tôi đã trải qua nhiều kiếp nạn nhưng tôi vẫn cố gắng tu luyện hàng ngày. Càng ngày tôi càng thấy đã tìm lại được chính mình.
Tôi thật biết ơn Sư phụ, biết ơn cuộc đời. Sau khi chồng tôi quay trở lại với công việc, tôi cũng đã tìm lại được công việc của mình. Các bệnh như huyết áp, nhịp tim, tiền đình, đau cột sống của tôi… đã biến mất từ lúc nào. Mỗi ngày tôi lại mong ngóng đến giờ để luyện bài công pháp số 5. Khi tôi luyện bài công pháp số 5 tôi như được sống lại với bản nguyên của mình, trở về cội nguồn của mình. Một cảm giác an nhiên tự tại của bản thể, tâm hồn tôi như được bay bổng lên cao hòa cùng mây trời và vũ trụ bao la.
Mỗi khi bạn bè, đồng nghiệp của chúng tôi nhìn thấy chúng tôi mạnh khỏe, công việc tốt đẹp mọi người đều quá ngạc nhiên và hỏi có bí quyết gì mà kỳ diệu vậy. Chúng tôi chia sẻ cho người thân, bạn bè, đồng nghiệp về Đại Pháp mong có thêm nhiều người đắc Pháp, được cứu. Tôi mong tất cả mọi người trong xã hội đều hiểu Pháp Luân Đại Pháp là tốt và là một pháp môn tu luyện chân chính. Lợi ích mà Đại Pháp mang lại cho chúng sinh và cho xã hội là “trăm điều lợi mà không có lấy một điều hại”. Hiện nay mẹ tôi, cô chú tôi, một số bạn bè và đồng nghiệp của chồng tôi và của tôi đã thường xuyên luyện tập các bài công Pháp và đọc sách Chuyển Pháp Luân.
https://1.bp.************/-P2eqSwci1wA/WMe_s0kG5RI/AAAAAAAACvE/5ju9hRjks7oLQ9pN0ZSPV_6M7csWlFdGgCLcB/s640/khanh-an1_Fotor.jpg
Ảnh:học viên Pháp Luân công đang luyện công.
Trước đây tôi vẫn cho rằng mình luôn sống tốt và làm điều thiện, không bao giờ lấy ác đãi người, nhưng khi học Pháp tôi mới hiểu, nếu so sánh với các tiêu chuẩn Chân – Thiện- Nhẫn của vũ trụ thì vẫn còn xa lắm. Tôi phải cố gắng thật nhiều nữa mới theo được tiêu chuẩn Chân – Thiện- Nhẫn mà Sư Phụ đã soi sáng cho chúng sinh. Tôi thấy mình vẫn chưa thật sự xứng đáng là một đệ tử Đại Pháp, vẫn chưa thật sự làm tốt 3 việc.
Con xin cảm tạ Sư Tôn – Người sáng lập ra Pháp Luân Đại Pháp để cứu vô vàn chúng sinh. Hai vợ chồng con là những chúng sinh mà Người đã cứu. Con hiểu là chúng con đã có được cơ duyên từ vạn cổ mới được Người đắc cứu. Nghiệp lực của chúng con vẫn còn nhiều, chúng con vẫn đang tu luyện. Con xin hứa sẽ tinh tấn hơn nữa để xứng đáng với công ơn của Người và xứng đáng là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp.
***********************************************************
Ghi chú:
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, do ông Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn sáng lập. Pháp môn lấy [việc] đồng hoá với đặc tính “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, lấy đặc tính tối cao của vũ trụ làm chỉ đạo, là chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà tu luyện. Các bài giảng của Sư phụ Lý được trình bày trong nhiều kinh thư, trong đó có Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, Tinh tấn Yếu chỉ và Hồng Ngâm. Các tác phẩm này và các tác phẩm khác đã được dịch thành 38 ngôn ngữ, và được xuất bản và lưu truyền trên khắp thế giới.
Nguồn: Trích từ giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp tại: phapluan.org
nguồn facebook.com/dafagreatvn/posts/607327979442846:0
Từ nhỏ tôi đã ham mê đọc sách, thích nghiên cứu, tin vào đạo phật. Tính tôi ngay thẳng, thật thà nên nhiều khi trong lòng nghĩ tốt, khi nói ra thường không được khéo léo nên có người không hài lòng. Mẹ thường hay nhắc nhở tôi về điều này. Sức khỏe của tôi từ nhỏ đến năm 40 tuổi tương đối tốt. Tôi làm việc cho các tổ chức Quốc Tế trong lĩnh vực về môi trường.
https://4.bp.************/-FApj1BUdp5A/WMe_L8AXNGI/AAAAAAAACu0/FN2kir9rF0EFtWtRqWnIbX_Iqs6U7I0dACLcB/s640/nguye4_foto-1.jpg
Tuy khá thành công trong công việc, nhưng tôi lại gặp nhiều bất hạnh trong cuộc đời. Những tai họa khôn lường cả về tiền bạc lẫn sức khỏe đã ập xuống cuộc đời tôi nhanh như trò đùa của số phận. Đầu tiên là sự mất mát về tiền bạc. Vào những năm 2008 – 2010 tôi đã bị cuốn theo thùng thuốc nhộm là cơn lốc bong bóng bất động sản của xã hội. Tôi đã mất gần như toàn bộ số tiền dành dụm của gần cả đời đi làm. Tiếp theo sự mất mát về tiền bạc là những vấn đề nghiêm trọng về sức khỏe liên tiếp giáng xuống gia đình tôi.
Từ năm 2010 tôi thường xuyên bị đau lưng và tê bì tay. Tôi không tự cài cúc áo được, không tự đi xe máy được. Chụp cộng hưởng từ cột sống kết quả là tôi bị xẹp 3 đốt sống cổ và 3 đốt sống lưng. Sang năm 2011 tình hình đau lưng và xương khớp của tôi ngày một nặng hơn, các khớp tay sưng và đau, có những đợt tôi đã phải đi làm vật lý trị liệu gần 3 tháng liên tục, nhưng vẫn không thuyên giảm. Hai mắt tôi bị mờ đi và nước mắt luôn trào ra. Tôi cũng thường xuyên bị nhức đầu, thường xuyên phải uống efferegance để giảm đau dầu. Tôi hiểu toàn cơ thể có cái gì đó rất không ổn. Tôi đã đi khám bệnh khắp nơi nhưng không tìm ra nguyên nhân, không hiểu vì sao từ một người đang khỏe mạnh lại bị đủ loại thứ bệnh như vậy. Sang năm 2012 tôi còn phát hiện ra mình bị tăng huyết áp lên tới 180/100, nhịp tim 100 nhịp/ phút. Tôi đã đi khám bệnh khắp nơi mà không phát hiện ra bệnh. Rồi một ngày tôi đã đến khám ở một bác sỹ tim mạch có tiếng ở Hà nội, bà ấy sau khi khám bệnh cho tôi đã quan sát kỹ và hỏi tôi những câu hỏi chẳng liên quan gì đến bệnh Huyết áp cả. Sau đó bà ấy cho tôi 1 cái phiếu để đi chụp MRI sọ não. Kết quả chụp làm tôi chết lặng. Tôi bị một cái u trong não. Sau đó tiếp tục thử máu xét nghiệm thì cho kết quả là 1 cái U tuyến Yên trong đầu với kích thước khá to. Đó chính là nguyên nhân đã gây ra tất cả các bệnh rối loại toàn cơ thể, có thể dẫn đến các biến chứng như mù mắt, suy tim, đứt mạch máu não vì huyết áp, tàn phế vì viêm khớp toàn thân…. Trên thế giới, đây là một bệnh mà y học thế giới gần như bó tay, chỉ trông chờ vào vận may của phẫu thuật, mà phẫu thuật thì thường là không lấy được hết khối U ra vì vị trí của nó quá gần các dây thần kinh thị giác, và các gốc thần kinh trung ương.
Tháng 4/2012 một ngày định mệnh tôi đã lên bàn mổ. Ngày hôm trước mẹ tiễn tôi đi vào bệnh viện nhìn ánh mắt mẹ dõi theo mà lòng tôi quặn thắt. Sau phẫu thuật tôi cảm thấy đầu tôi như mượn của ai khác, da tôi chuyển từ mầu vàng lúc trước khi phẫu thuật sang mầu xanh bủng beo. Huyết áp, nhịp tim vẫn rối loạn lung tung, lúc tăng lúc giảm. Ngoài ra, tôi còn bị thêm rối loạn cảm xúc, chỉ nghe ai nói đến từ “bệnh” là khóc. Có những hôm tôi còn tự hỏi chính mình không biết mình có sống được đến ngày mai hay không, tôi không dám nói ra vì sợ bố mẹ buồn. Tôi cảm thấy có lỗi với bố mẹ và hai đứa con của mình rất nhiều, vì đã không đủ khỏe mạnh để giúp đỡ bố mẹ già và chăm sóc hai con thơ.
Sau phẫu thuật được 3 tháng, theo lời khuyên của Bác sỹ tôi đi chụp MRI để kiểm tra xem cuộc giải phẫu đã lấy hết được khối u ra không. Tôi rất thất vọng vì bác sỹ chỉ lấy được khoảng hơn một nửa kích thước khối u ra ngoài. Còn gần ½ kích thước khối U vẫn còn đó, tức là tôi vẫn tiếp tục bị bệnh. Căn bệnh quái ác này trên thế giới hầu như rất ít người có thể chữa khỏi. Tôi rất bi quan và lo lắng triền miên cho bệnh tật của mình. Tôi thầm oán trách số phận sao đã giáng lên đầu tôi những bất hạnh như vậy. Nhìn tôi, một vài người bạn thân thiết sau này họ mới nói thật là họ đoán tôi không sống được lâu sau cuộc phẫu thuật với da mặt xanh bủng, phù nề và giọng nói thều thào không ra hơi.
Tôi là người từ nhỏ đã tin vào đạo Phật, từ bé được ông nội – một người tu Phật nhiều năm – cho đi theo đến các chùa để nghe giảng kinh Phật thậm chí ở lại chùa trong những ngày hè. Khi còn nhỏ ông nội đã khuyên tôi “số cháu tuổi Thân vất vả lắm phải chăm đi lễ chùa và thờ Phật Quán Thế Âm Bồ Tát để Ngài bảo hộ mệnh cho”. Do đó, sau khi mổ hàng đêm tôi cầu xin Quán Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn cho tôi vượt qua bệnh tật. Tin nơi nhân quả, tin vào đạo Phật nhưng vẫn còn rất nhiều những câu hỏi không có lời giải: tại sao những người tốt lại thường gặp tai họa? tại sao những kẻ ác vẫn nhởn nhơ sung sướng trong khi những người tốt lại gặp nhiều đau khổ? ….
https://4.bp.************/-c6GrCogkyZY/WMe_S2-UCSI/AAAAAAAACu4/ApmyadkMnKo6sv9ktyWAzxx0Mp8C5zaSQCLcB/s640/moi.png
Bi kịch cuộc đời chưa dừng lại, đến đầu năm 2014 tôi vừa đi Singapore khám bệnh về và lên kế hoạch phẫu thuật lần thứ hai, thì chồng tôi phát hiện ra bị ung thư Hạch ở giai đoạn 3b. Sau khi đã so sách kết quả sinh thiết tại 3 bệnh viện khác nhau kết quả là chồng tôi bị ung thư Hạch no-hogkin thể lan tỏa đã ở giai đoạn 3b. Như sét đánh ngang tai, lúc này hai vợ chồng chỉ biết có lặng câm để những dòng nước mắt chảy ngược vào tim. Hai con của chúng tôi hoàn toàn phó mặc cho ông bà ngoại chăm sóc.
Tôi không thể tin vào sự thật này, không lẽ hai đứa con tôi lại bơ vơ không có cả bố lẫn mẹ? Tâm trạng tôi lúc ấy luôn oán trách ông trời sao thật bất công.
Song song với việc phải hóa trị liệu chồng tôi lại phải cùng lúc chống chọi với bệnh Lao nội tạng toàn thân – là một loại biến chứng vô cùng hiếm gặp và nguy hiểm tính mạng do việc hóa trị liệu liều cao gây ra, Anh ấy phải dùng kháng sinh liều cực cao trong 9 tháng liên tục để điều trị Lao nội tang. Chồng tôi đã phải điều trị liên tục 15 tháng vì bệnh ung thư và bệnh Lao nội tạng.
Khi chồng bị bệnh tôi đang làm cho 1 tổ chức của Liên Hợp Quốc, và tôi đã phải nghỉ làm để vào bệnh viện chăm sóc cho anh ấy. Hàng ngày vào bệnh viện tôi đã phải chứng kiến bao cảnh rất thương tâm đã hằn sâu trong tâm trí tôi. Tôi đã phải trải qua những tháng ngày khủng hoảng nhất trong đời cả về tinh thần và thể xác: vừa là người mang trọng bệnh lại vừa là người chăm sóc chính cho người chồng bị ung thư đang nằm trong bệnh viện. Mỗi ngày khi vào bệnh viện tôi đều lên tinh thần cho mình không được ngất ngay tại bệnh viện. Những ngày ấy tôi chỉ còn biết ngước nhìn lên bầu trời và ước đến một ngày mình không phải bước chân vào bệnh viện nữa. Sự ám ảnh về tinh thần thật khủng khiếp còn vượt xa hơn rất nhiều sự vất vả về thân xác mà tôi đã phải chịu đựng. Ban ngày vào bệnh viện, hàng đêm tôi mơ thấy những gương mặt bệnh nhân và những cảnh diễn ra trong bệnh viện và giật mình tỉnh dậy trong sự hoang mang cùng cực.
Rồi như một mối duyên lành từ vạn cổ, từ tháng 5/2014 tôi đã lần lượt được 3 người đều không quen biết giới thiệu cho tôi về bộ môn Pháp Luân Công. Đặc biệt là một chị ở gần nhà, chị đã hướng dẫn tôi đọc sách, luyện công và giờ đây đã trở thành một người chị thân thiết, một người bạn đồng tu.
Ngay từ những ngày đầu tiên đắc Đại Pháp, tôi đã mang sách Chuyển Pháp Luân đến bệnh viện cho chồng đọc. Lúc này anh ấy rất yếu ngồi không vững, đi phải có người dìu, nên chưa luyện công được, chỉ đọc Pháp. Chồng tôi ban đầu cũng chưa hiểu Đại Pháp là gì, nhưng vì nghe lời khuyên của vợ nên hàng ngày đều đọc Pháp trong bệnh viện. Sau đó vài tuần, anh ấy được bệnh viện cho về nhà điều trị ngoại trú tiếp tục 6 tháng nữa. Ngay ngày đầu tiên được về nhà điều trị ngoại trú tôi đã hướng dẫn anh ấy luyện công. Mặc dù rất yếu đi lại chưa vững nhưng tôi động viên anh ấy cố đứng lên tập 1 bài thôi rồi lại nằm nghỉ. Thời gian điều trị anh ấy sốt 39, 40 thậm chí 41 độ liên tục trong 6-7 tháng liên tục, vì vậy anh chỉ tập được một hoặc hai bài công pháp ngắn. Mỗi khi tập được 1, 2 bài công pháp mồ hôi vã ra như tắm, đang sốt 39 độ nhiệt độ giảm xuống chỉ còn 37,5 độ. Cứ thế từng ngày, từng ngày, bất kể thời gian nào, sáng cũng như tối, hè cũng như đông, mỗi ngày cứ tập từng động tác rồi lại nghỉ, rồi lại tập… có khi 1 ngày tập đến 3-4 lượt các bài công pháp số 1, 2, 3, 4. Sau 6 tháng điều trị Ngoại trú thì bệnh tình của chồng tôi đã ổn định, hoàn toàn hết sốt. Bác sỹ và cả bệnh viện đều ngạc nhiên ghê lắm. Suốt 30 năm làm bác sỹ ông ấy chưa gặp trường hợp thế này, ông ấy bảo những người bệnh nặng chỉ bằng một phần của anh ấy cũng khó mà qua được. Bây giờ anh ấy không chỉ khỏe mạnh, đi làm đều mà cả các bệnh cũ lâu năm như bệnh loét bờ cong dạ dày, thoát vị đĩa đệm nhiều năm cũng đã ổn định.
Cùng với đọc sách Pháp và luyện công đều đặn hàng ngày, sức khỏe của cả hai vợ chồng tôi đã dần dần ổn định, tâm tính của tôi đã dần dần tốt lên rất nhiều. Tôi cảm nhận cuộc sống một cách bình thản và chấp nhận hơn, đã biết cách buông bỏ hơn. Tôi không còn oán trách ông trời nữa. Cuốn Chuyển Pháp Luân, đã giải đáp cho tôi nhiều câu hỏi lớn mà bao lâu nay tôi không tìm được câu trả lời. Tôi đã hiểu vì sao lại bị bệnh, vì sao lại khổ… thậm chí đã có lúc tôi thầm biết ơn bệnh tật đã tạo ra những thử thách ghê gớm trong đời để tôi có được cơ hội đắc Đại Pháp trân quý này.
https://2.bp.************/-rTAJvDNHQ4M/WMe_aVnmTSI/AAAAAAAACvA/KTxaVAQDRzABnWI1_4MXH4Yf0xfzs5kTgCLcB/s640/dai-phap-22.jpg
Cho đến giờ tôi đã luyện công đều đặn được gần 2 năm, còn chồng tôi được 1 năm 7 tháng. Ngay từ hôm tập đầu tiên tôi đã thấy trống ngực mình đập liên hồi, và liên tiếp những ngày sau đó, tôi bị cứng cổ không thể quay đầu được. Sau này, tôi hiểu Sư phụ đang thanh lý cho tôi những nghiệp lực, chất đen đang tích tụ trong đầu tôi, trong từng các bộ phận cơ thể, từng lớp, từng lớp một. Trong quá trình tu luyện hai năm qua tôi đã trải qua nhiều kiếp nạn nhưng tôi vẫn cố gắng tu luyện hàng ngày. Càng ngày tôi càng thấy đã tìm lại được chính mình.
Tôi thật biết ơn Sư phụ, biết ơn cuộc đời. Sau khi chồng tôi quay trở lại với công việc, tôi cũng đã tìm lại được công việc của mình. Các bệnh như huyết áp, nhịp tim, tiền đình, đau cột sống của tôi… đã biến mất từ lúc nào. Mỗi ngày tôi lại mong ngóng đến giờ để luyện bài công pháp số 5. Khi tôi luyện bài công pháp số 5 tôi như được sống lại với bản nguyên của mình, trở về cội nguồn của mình. Một cảm giác an nhiên tự tại của bản thể, tâm hồn tôi như được bay bổng lên cao hòa cùng mây trời và vũ trụ bao la.
Mỗi khi bạn bè, đồng nghiệp của chúng tôi nhìn thấy chúng tôi mạnh khỏe, công việc tốt đẹp mọi người đều quá ngạc nhiên và hỏi có bí quyết gì mà kỳ diệu vậy. Chúng tôi chia sẻ cho người thân, bạn bè, đồng nghiệp về Đại Pháp mong có thêm nhiều người đắc Pháp, được cứu. Tôi mong tất cả mọi người trong xã hội đều hiểu Pháp Luân Đại Pháp là tốt và là một pháp môn tu luyện chân chính. Lợi ích mà Đại Pháp mang lại cho chúng sinh và cho xã hội là “trăm điều lợi mà không có lấy một điều hại”. Hiện nay mẹ tôi, cô chú tôi, một số bạn bè và đồng nghiệp của chồng tôi và của tôi đã thường xuyên luyện tập các bài công Pháp và đọc sách Chuyển Pháp Luân.
https://1.bp.************/-P2eqSwci1wA/WMe_s0kG5RI/AAAAAAAACvE/5ju9hRjks7oLQ9pN0ZSPV_6M7csWlFdGgCLcB/s640/khanh-an1_Fotor.jpg
Ảnh:học viên Pháp Luân công đang luyện công.
Trước đây tôi vẫn cho rằng mình luôn sống tốt và làm điều thiện, không bao giờ lấy ác đãi người, nhưng khi học Pháp tôi mới hiểu, nếu so sánh với các tiêu chuẩn Chân – Thiện- Nhẫn của vũ trụ thì vẫn còn xa lắm. Tôi phải cố gắng thật nhiều nữa mới theo được tiêu chuẩn Chân – Thiện- Nhẫn mà Sư Phụ đã soi sáng cho chúng sinh. Tôi thấy mình vẫn chưa thật sự xứng đáng là một đệ tử Đại Pháp, vẫn chưa thật sự làm tốt 3 việc.
Con xin cảm tạ Sư Tôn – Người sáng lập ra Pháp Luân Đại Pháp để cứu vô vàn chúng sinh. Hai vợ chồng con là những chúng sinh mà Người đã cứu. Con hiểu là chúng con đã có được cơ duyên từ vạn cổ mới được Người đắc cứu. Nghiệp lực của chúng con vẫn còn nhiều, chúng con vẫn đang tu luyện. Con xin hứa sẽ tinh tấn hơn nữa để xứng đáng với công ơn của Người và xứng đáng là đệ tử Đại Pháp thời Chính Pháp.
***********************************************************
Ghi chú:
Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công) là môn tu luyện Phật gia thượng thừa, do ông Lý Hồng Chí, Sư phụ của pháp môn sáng lập. Pháp môn lấy [việc] đồng hoá với đặc tính “Chân Thiện Nhẫn” của vũ trụ làm căn bản, lấy đặc tính tối cao của vũ trụ làm chỉ đạo, là chiểu theo nguyên lý diễn hoá của vũ trụ mà tu luyện. Các bài giảng của Sư phụ Lý được trình bày trong nhiều kinh thư, trong đó có Pháp Luân Công, Chuyển Pháp Luân, Đại Viên Mãn Pháp, Tinh tấn Yếu chỉ và Hồng Ngâm. Các tác phẩm này và các tác phẩm khác đã được dịch thành 38 ngôn ngữ, và được xuất bản và lưu truyền trên khắp thế giới.
Nguồn: Trích từ giới thiệu về Pháp Luân Đại Pháp tại: phapluan.org
nguồn facebook.com/dafagreatvn/posts/607327979442846:0