Nhiễm chất độc mầu da cam – 12 căn bệnh hoành hành anh đã hoàn toàn khỏi nhờ Pháp Luân Công
Bị nhiễm Dioxin đối mặt với tử thầnThời anh sinh ra là thời bom đạn, 18 tuổi đã lên đường nhập ngũ, đó là năm 1973, người ta vẫn thường nói là đi B. Vào mặt trận Tây Nguyên bằng đường bộ Tây Trường Sơn, anh thuộc Sư 320 lính bộ binh. Nhiệm vụ của anh là liên lạc và làm cần vụ ở sư đoàn bộ, rồi chuyển về đơn vị chiến đấu. Anh cùng Sư đoàn vượt đường Tây Trường Sơn khi chất độc hóa học hủy hoại những cánh rừng. Một thế hệ cây mới đã vươn cao nhưng chưa che khuất được những thân cây cổ thụ to lớn trơ trụi chết khô bạt ngàn. Vào mùa khô đường Trường Sơn bụi mù đất đỏ bazan nhiễm dioxin với những con suối chết. Lâu lâu mới tìm được chút nước tồn đọng họ chen nhau gạn đám tảo đỏ múc đầy bình tông rửa ráy, uống rồi mang đi… anh bị nhiễm chất độc mầu da cam từ đó. Rồi sốt rét, muỗi độc… nhiều thử thách cam go với một thanh niên mới lớn.
Anh tham gia chiến dịch Tây Nguyên, chiến dịch Hồ Chí Minh rồi chiến đấu tại Củ Chi Đồng Dù canh cửa sắt tây bắc Sài Gòn. Vào sinh ra tử, nhìn đồng đội ngã xuống anh may mắn sống sót lành lặn sau chiến tranh. Cuối năm 1976 anh được lệnh rời Sài Gòn quay lên Tây Nguyên truy quét Phuro. Khi đó anh mới 22 tuổi nằm vùng tại Buôn Ma Thuật tỉnh Đắc Lắc, anh bị thương khi chuẩn bị đi tuần thì trúng đạn M79 của Phuro. Cuối năm 1977 anh xuất ngũ quay ra Bắc mang thương tật loại 4. Năm năm đi chiến trường anh trở về Yên Bái là thương binh với tấm huân chương chiến sĩ giải phóng, huy chương chiến sĩ vẻ vang và nhiều kỷ niệm chương khác.
Thời điểm này trên thân thể anh xuất hiện một số nốt như mụn cóc nhưng mỏng dẹt rất khó chịu, rồi lan rộng ra. Anh có đi điều trị bác sĩ nói rằng đó là u tuyến mồ hôi hay hạt cơm phẳng. Lúc đó anh cũng không biết đó là biểu hiện của phản ứng thân thể với chất dioxin mà anh đã vô tình phơi nhiễm trong quá trình sống và chiến đấu ở Tây Nguyên.
Trở thành bia đạn của thầy cô23 tuổi anh bắt đầu dựng nghiệp, vào học trong trường Cơ khí 1 ở Vĩnh Yên với chuyên ngành chế tạo máy. Anh được phân công là lớp trưởng kiêm bí thư chi đoàn vì là người xuất ngũ chín chắn và từng trải. Anh cũng là học sinh giỏi và được cử đi thi môn điện của khối kỹ thuật chuyên nghiệp. Thời bao cấp đói khổ, nhà ăn cho sinh viên chỉ có hạt bobo, mùa đông những xoong bo bo được bày lên các bàn ăn đã lạnh cứng. Lũ chuột thoải mái nhảy “vũ khúc” từ nồi này sang nồi khác, đám sinh viên đứng ngoài cửa sắt xem như chuyện bình thường.
Vì sống kham khổ thiếu thốn đủ đường nên sinh ra nhiều bệnh tật, anh cho biết: “Tôi bị viêm đại tràng co thắt, nó tắc lại chỉ còn nhỏ như cái “đũa cái” khoảng 20cm, bị co nhỏ lại làm cho tôi đau đớn và bị táo bón liên miên nên mới sinh ra bệnh trĩ…” về sau đau quá anh phải đứng để ăn và làm việc vì không thể ngồi được.
Khi thân thể còn đau đớn anh bị bồi thêm một cú sốc tinh thần. Anh bị lưu ban tốt nghiệp cho dù những năm học của anh hoàn toàn đạt loại xuất sắc. Đồ án cũng được làm cẩn thận, tuy nhiên do mâu thuẫn cá nhân giữa cô giáo chủ nhiệm và cô giáo bộ môn nên anh trở thành “bia đạn”. Câu hỏi của cô ngày ấy cho đến tận hôm nay, gần hết đời làm thợ anh vẫn không thể có câu trả lời…
Lập nghiệp từ hai bàn tay trắngChán nản, anh tự ái bỏ trường bỏ lớp về làm công nhân. Năm 1984 anh lấy vợ, may mắn những đứa con không bị di chứng nặng của chất độc mầu da cam. Điều đó cũng an ủi động viên anh khi nhìn đồng đội sinh con chết yểu hoặc dị tật bẩm sinh phải chăm sóc nuôi nấng hết đời. Vất vả hai mươi năm bộ đội, công nhân, cuối cùng anh xin về 176 ngậm ngùi với số tiền hơn một triệu đồng. Ngần ấy năm cống hiến sinh tử, ngần ấy năm công tác, số tiền nhận được không đủ mua lá cọ để sửa nhà. Một năm sau chính sách nhà nước lại thay đổi, những người ít năm công tác hơn, tuổi ít hơn người ta lại được về hưu, được lĩnh lương hưu hàng th.á.n.g. Anh chỉ còn biết oán trách số phận hẩm hiu. Hai bàn tay trắng quay lại lập nghiệp từ đầu, giải bài toán kinh tế để thoát nghèo… Anh đầu tư mua máy móc dựng lập nghề cơ khí, cái nghề chính gốc của anh tuy vất vả nhưng không lúc nào hết việc.
Di chứng của chất độc mầu da cam – Bệnh bắt đầu khởi phátDo ảnh hưởng của dioxin lục phủ ngũ tạng cũng như những mầm bệnh âm ỉ trong anh bắt đầu bộc phát. Vất vả vật lộn với khó khăn, bệnh trĩ, bệnh viêm đại tràng còn chưa khỏi, anh lại bị thêm viêm đa khớp, đau dây thần kinh khiến anh phải bán máy tiện bỏ nghề cơ khí, nghề mà người ta muốn gây dựng cũng khó khăn. Các khớp xương sưng tấy, chụp X quang thì thấy tràn dịch và mọc gai. Anh không thể ngoái cổ hay giơ tay cao được, vai lúc nào cũng co ro lại vì đau chỉ mong được mổ khớp để thay khớp hay làm gì đó.
Mỗi lần nằm xuống hay ngủ dậy anh phải từ từ lựa mình nằm úp rồi mới trườn chân xuống khỏi gường. Mặc dù rất hạn chế uống Meeloxcam (là một loại thuốc xương khớp) nhưng anh vẫn bị viêm loét hang vị dạ dày. Bác sĩ khuyên uống thêm Gattotat có tác dụng bảo vệ niêm mạc dạ dày và tiêu diệt vi khuẩn HP. Anh đeo đồng hồ tay cứ ba giờ đồng hồ lại uống thuốc một lần, uống thuốc vào say như say xe. Tuy nhiên anh vẫn không thấy thuyên giảm chút nào.
Anh bị viêm họng mãn tính, những cơn ho rũ rượi suốt đêm làm cả nhà mất ngủ. Bệnh ho này bị liên miên nên anh không dám uống đồ lạnh. Rồi viêm kết mạc mắt nó tồn tại trong anh hơn hai mươi năm. Nếu một đến hai th.á.n.g mà không có thuốc đặc trị thì mắt nhòa đi không nhìn được.
Hồi thực tập ở xưởng cơ khí anh bị tai nạn một ống sắt to rơi xuống đầu, di chứng để lại là những cơn co giật. Kỳ lạ ở chỗ anh hay bị co giật những lúc ngủ, kể cả ngủ gật vào những ngày người không khỏe. Mỗi lần lên cơn động kinh thì toàn thân co giật, sùi bọt mép khiến người khác khiếp đảm không ai dám ngủ cùng.
Anh bị viêm gan B mà không biết mình đã lây nhiễm từ đâu. Thời ấy bệnh này hiếm gặp và nếu mắc thì coi như xong… anh về Hà Nội khám ở Y Cao Cầu Giấy, bác sỹ Mạo – Giáo sư đầu ngành gan mật khám và cấp cho anh giấy xét nghiệm với 5 cái gọng vó. Mỗi xét nghiệm đều rất đắt tiền, vào những năm 80 thu nhập của một công nhân như anh là quá sức. Rồi tiền mua thuốc riêng vỉ zeppic chống hội tụ tế bào có 10 viên nhỏ xíu giá đã hơn 1 triệu đồng. Mỗi ngày 1 viên theo giáo sư kê đơn và uống trong nhiều th.á.n.g.
Sau một đợt điều trị bệnh không đỡ mà tiền lại tốn nhiều nên anh quyết định dừng lại phó mặc cho số phận. Năm 2012 anh lại phát hiện có khối u 2cm ở gan phải, đi khám ở viện K sau rất nhiều xét nghiệm máu và chụp cắt 64 lớp vẫn chưa có kết quả. Bác sỹ ở 108 chỉ định phải chọc vào gan để lấy sinh tiết rồi tiêm hóa chất vào. Hoảng sợ anh bỏ về.
Căn bệnh đeo đẳng anh lâu nhất từ năm ở chiến trường 1976, là những nốt sần mầu thâm đen cứ dần dần lan toàn thân mà bác sỹ gọi là u tuyến mồ hôi cũng không có cách nào chữa được ngoài cách dùng tia laze để đốt cháy. Các bác sỹ ở bệnh viện da liễu TW mất gần hết buổi sáng đốt từng nốt khắp người anh. Mỗi lần tia lửa khoét lõm vào da làm anh giật thót, đến trưa thì người anh như con bò thui. Đành rằng sau đó những nốt nhỏ lại dần dần mọc lên, nhưng dẫu sao anh cũng cảm thấy tự tin khi mặc áo cộc hay cởi trần.
Hành trình gian khó chữa bệnh nan yAnh vốn nhiều bệnh nên một nốt ngứa bằng đồng xu mọc lên ở thái dương cũng không làm anh bận tâm. Khi xuất hiện vài nốt nữa trên đầu anh quyết định đến Y sỹ Định chuyên khoa da liễu trung tâm phòng chống bệnh xã hội Yên Bái là chỗ người nhà để khám. Kết luận anh bị viêm da hay nấm gì đó, Y sỹ pha cho anh thứ thuốc màu đỏ, có vẻ quý lắm để về bôi và còn xét nghiệm xem có nhiễm HIV hay không. Thuốc bôi vào các vết ngứa của anh sưng tấy và vẫn lan rộng thêm.
Chuyển sang bệnh viện đa khoa. Bác sỹ Nguyên chuyên khoa da liễu – trưởng khoa khám bệnh, bệnh viện tỉnh Yên Bái bà kết luận: đây là viêm da cơ địa. Bác sỹ khuyên anh mua thuốc chống lao con nhộng, trộn với cồn ASA (dùng bôi hắc lào). Những thuốc độc dược bôi vào đầu càng làm sưng tấy và vết ngứa lan tiếp xuống cổ, mặt và tai. Anh chuyển đến bệnh viện tỉnh khám tiếp lần nữa. Được bác sỹ Nhâm Thị Ngọc Hòa kết luận: Viêm chân tóc – Ban đỏ dị ứng – Bệnh nấm da!
Hết bảy thang thuốc rồi mà bệnh chẳng đỡ. Anh đến bà Tín và được cấp thêm thuốc bắc và các thứ thuốc bôi gồm một cục tinh thể trắng rất hắc, một lọ chất lỏng như mỡ nước cũng rất hắc. Cả mấy tuýp thuốc bôi trĩ của Trung quốc… và dặn thêm tắm bằng lá xoan. Tóm lại có gì độc nhất thì bà cấp cho anh bôi và tắm.
Bàng hoàng tiền mất tật mang anh vội đi cấp cứuTrầm ngâm anh ngồi kể lại những ngày th.á.n.g kinh hoàng nhất về bệnh tật của mình. Nồi thuốc bắc ngày đêm sùng sục. Rồi đun nước tắm và tắm gội. Ngày hai lần pha trộn thuốc và bôi. Con trai anh thường đi công tác vắng nhà hoặc về muộn nên anh thường tự nấu ăn, soi gương bôi thuốc nhưng khớp vai đau buốt không giơ tay lên được, kiệt sức vì đau và mệt. Bôi thuốc xong từ đầu đến chân thì đã khuya rồi anh còn phải chờ thuốc se se lại mới dám nằm xuống, tay cầm chiếc que nhựa để chọc khắp chân, tay, đầu, mặt… thay cho gãi ngứa vì sợ dùng móng tay mà gãi thì mất đi lớp thuốc quý báu vừa bôi.
Cứ như vậy suốt hai tuần hầu như anh không ngủ được vì ngứa, mặc dù đã uống thuốc ngủ liều cao. Anh nằm một mình trong căn nhà trống vắng hai mắt mở trừng trừng trong đêm tối nhìn nỗi cực khổ đang hành hạ thân xác mình… Có khi cơn ngứa nổi lên điên cuồng anh vùng dậy lao đầu vào vòi nước lạnh mà gãi…
Anh quay lại bà lang ấy mặc dù không còn hy vọng gì. Vừa vào đến sân trông anh khiếp quá bà đã nhanh mồm xua: “Anh về mà đi viện, thú thật là tôi cũng chưa chữa bệnh này bao giờ!” Tiền mất tật mang, lúc này các chân móng tay anh sưng đỏ và há hoác. Lại còn sốt vì viêm tai giữa do tắm lá thuốc bị õng nước vào tai lâu ngày. Anh vội đi cấp cứu ở bệnh viện da liễu TW, trước đây anh đã đến đây khám lấy thuốc về điều trị nhưng không kết quả. Lần này vào khoa điều trị có nhiều loại biệt dược đặc trị hơn gồm bôi đầu riêng, bôi mặt riêng bôi người riêng nhưng rất đắt. Anh còn phải dùng kèm theo các loại thuốc về khớp và dạ dày…
Vào viện thấy nhiều cảnh khổ, biết bệnh của mình cũng khó lànhVào viện thấy nhiều cảnh khổ, có bệnh nhân trẻ nói với anh rằng năm nay cháu đi điều trị bảy lần rồi. Một bệnh nhân ở giường bên cạnh điều trị vảy nến ở TP Hồ Chí Minh không khỏi chuyển ra. Cả người anh ta như một con tôm tẩm bột rán trên mâm cỗ. Suốt ngày vợ ngồi bóc vảy cho chồng. Vảy gãi đầy giường, dưới đất, còn bắn cả sang giường bên cạnh. Anh chồng thì kêu rên thảm thiết mỗi khi thấy bác sỹ đến và mắng chửi vợ xa xả. Anh ta kêu rên để được bác sỹ cấp thêm thuốc và bán lại cho bệnh nhân khác…
Điều tưởng như bình dị lại trở nên phi thườngTưởng rằng số phận anh cứ vậy mà trôi đi, sẽ phải gắn chặt với lá Giềng và các loại thuốc chữa bệnh khác cho đến khi làm bạn với anh 6 tấm. Dần dần anh bắt đầu buông đi ý định chạy chữa các nơi và chấp nhận với số phận. Hàng ngày anh vẫn thường ra công viên Yên Hòa thành phố Yên Bái, đứng sau một bác cao niên tập mấy chục động tác thể dục. Đã quen như thế bao lâu nay bỗng dưng hôm nay bác ấy tập cái gì đó, cứ ngồi im như vậy. Anh đành tập một mình với những động tác mà anh cho là cơ bản và mạnh mẽ nhất trong bài của ông trước đây.
Thần tích đã xuất hiệnAnh chăm chỉ đọc Chuyển Pháp Luân rồi lại đến Kinh Văn… Toàn bộ sách của Pháp Luân Đại Pháp anh đọc gần hết trong thời gian ngắn. Anh nghiêm túc thực hành theo những gì trong sách dạy, buông bỏ chấp ngã cố gắng trở thành người thật tốt. Anh phát hiện ra rằng, sống quá nửa đời người trải nghiệm nhiều đau thương, vào sinh ra tử… nhưng để trở thành một người tốt thật sự như Pháp Luân Công dạy thì bây giờ rất hiếm. Anh hiểu được rằng Pháp Luân Công chính là miền đất tịnh độ, nên anh nỗ lực hướng thiện, tu tâm. Anh luyện công cũng đã thấy nhẹ nhàng hơn, tay ôm trang pháp cũng không còn đau đớn như trước. Anh tăng cường luyện năm bài công pháp hai lần một ngày, thật là kỳ diệu một số bệnh trong thân thể anh biến mất sau nửa năm tu luyện.
Kể đến đây nước mắt anh rưng rưng nghẹn ngào nói tiếp, anh không thể tin cho dù sự thực đang hiện hữu. Bệnh động kinh, viêm mắt, ho mãn tính, dạ dày, kiết lỵ đã khỏi hẳn. Giờ anh có thể ăn kem, uống nước đá, ăn chua thoải mái mà không bị làm sao thật hạnh phúc. Bệnh viêm đại tràng co thắt hành hạ anh mấy chục năm còn tạo thành bệnh trĩ nay cũng không cánh mà bay, anh không còn bị táo bón nữa, nước da của anh trở nên sáng sủa nhuận hồng.
Căn bệnh viêm đa khớp đỡ nhiều chỉ còn một chút khó chịu ở vai phải. Một năm sau tu luyện Pháp Luân Công anh đi kiểm tra lại cái u gan thì được bác sĩ cho biết nó đã nhỏ đi và mờ rất nhiều, phải soi mãi mới thấy được. Anh cảm nhận giờ bụng không còn bị trướng như xưa, ăn thấy ngon miệng và hệ tiêu hóa rất tốt. Anh đã khỏe mạnh hoàn toàn.
Cảm ân đối với Đại PhápTừ ngày tu luyện anh ăn uống đơn giản và đạm bạc nhưng lại có sức khỏe tốt hơn. Anh đi lại chủ yếu bằng xe đạp và vẫn sống tốt bằng nghề sửa chữa đồ điện và trợ cấp thương binh ít ỏi. Anh không còn tâm oán trách bất bình với sự hy sinh đóng góp của mình và vui vẻ với cuộc sống đang có. Anh đã tìm lại được sự thanh thản trong tâm hồn.
Anh nói với tôi rằng quãng đời còn lại anh nguyện một lòng giúp đỡ những người có thiện duyên với Đại Pháp, những người đang chìm ngập trong đau khổ, dù giàu hay nghèo, khi bệnh tật cảm giác đau đớn là như nhau. Anh tình nguyện hỗ trợ giúp đỡ bằng cả tấm lòng. Theo daikynguyenvn
1 Giới thiệu về Pháp Luân Công và các Giải thưởng:
Pháp Luân Công (hay còn gọi Pháp Luân Đại Pháp) là môn tu luyện cổ xưa cho cuộc sống hiện đại để nâng cao Đạo đức và Sức khỏe, được Ông Lý Hồng Chí truyền ra công chúng từ th.á.n.g 5/1992. Đây là công Pháp tính mệnh song tu, cốt lõi là tu tâm tính bằng cách học theo cuốn “Chuyển Pháp Luân” và sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trũ, kết hợp với luyện 5 bài công pháp nhẹ nhàng đơn giản.
Công pháp hiện nay đã truyền khắp thế giới với hơn 100 triệu người luyện tập mỗi ngày, Pháp Luân Công hiện đã đưa vào nhiều trường học và trường Cảnh sát để giúp học viên tĩnh tâm, nâng cao giá trị đạo đức và thể chất.
Hình chụp tại một trường huận luyện hàng ngàn cảnh sát đang luyện Pháp Luân Công
Học sinh và giáo viên trong trường Vidya Jyothi – Ấn Độ luyện công theo nhóm lớn
Cảnh một buổi tập Pháp Luân Công thường thấy ở Trung Quốc trong những năm 1992-1999
Từ ngày 10 đến 20 th.á.n.g 12, 1993, Ông Lý và một số học viên tham dự Triển lãm sức khỏe châu Á, được tổ chức tại Trung tâm triển lãm quốc tế Sanyuanqiao. Nhiều giải thưởng được trao, bao gồm “Thúc đẩy tiến bộ khoa học”, “Giải vàng đặc biệt”, và “Khí công sư được hoan nghênh nhất”.
Ngày 27 th.á.n.g 12 năm 1993, ông Lý nhận được Bằng Danh Dự của Hội Kiến Nghĩa Dũng Vi Cơ Kim Trung Hoa, một tổ chức thành viên của Bộ Công an.
Ngày 6 th.á.n.g 5 năm 1994, ông Lý được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là “Khí công sư lỗi lạc”.
Ngày 3 th.á.n.g 8 năm 1994, thành Phố Houston, Texas, Hoa Kỳ, tuyên bố ông Lý là một “Đại sứ Thiện chí” và là một “Công dân đáng kính” vì “công tác công cộng vị tha vì lợi ích và hạnh phúc của nhân loại”. Năm 1996 Ông Lý và gia đình tới định cư ở Mỹ theo diện “Nhân Tài Kiệt Xuất”
Ngoài ra, ông Lý và Pháp Luân Công đã được nhiều giải thưởng, thư công nhận và ủng hộ từ các chính phủ, tổ chức khắp thế giới (số liệu tính đến th.á.n.g 4 năm 2008 – hơn 3.000 giải thưởng[11]). Ông đã được đề cử giải Nobel Hòa bình năm 2000 và 2001 [12] và ông đã được Quốc hội châu Âu đề cử giải thưởng Tự do tư tưởng Sakharov [13].
2. Hướng dẫn học Pháp Luân Công:
Tu luyện Pháp Luân Công gồm 2 phần, tu bằng cách đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” và cố gắng hòa đồng với nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ, và luyện 5 bài công Pháp đơn giản nhẹ nhàng phù hợp với mọi lứa tuổi.
3. Thiên như Chuyển Pháp Luân ai chưa đọc uổng kiếp làm người:
Chuyển Pháp Luân” tại sao lại được ca ngợi là “chiếc thang dẫn lên trời”, “một bộ thiên cổ kỳ thư chưa từng có trong lịch sử nhân loại”? Cuốn sách này có điều gì thần kỳ? Nó làm thế nào mà cải biến được tâm hồn và vận mệnh của hơn 100 triệu người trên toàn thế giới?
Australian Broadcasting Corporation (ABC) vào ngày 5 th.á.n.g 12 năm 2004 đã từng công bố danh sách xếp hạng 100 cuốn sách được người dân Úc yêu thích và bầu chọn từ hơn 5000 loại sách, sách “Chuyển Pháp Luân” xếp hạng thứ 14 trong 100 đầu sách, và là cuốn sách xuất xứ từ phương Đông duy nhất nói về tu luyện khí công.
“Chuyển Pháp Luân” tạo ra một cơn sốt, và trở thành một trong 10 đầu sách bán chạy nhất Trung Quốc năm 1997
“Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách về tu luyện của Phật Gia, rất nhiều ẩn đố về vũ trụ, sinh mệnh và con người được Sư Phụ Lý giảng giải rõ ràng và minh bạch. Trong quá trình đọc sách độc giả có thể thấy được sự thay đổi rõ nét về nhân sinh quan và thế giới quan của mình. Rất nhiều độc giả sau khi đọc xong cuốn sách đã thốt lên rằng ” Đây chính là điều mà tôi đang tìm bấy lâu nay”…. Sách Chuyển Pháp Luân hiện tại đã được dịch ra 38 ngôn ngữ và phổ truyền tại hơn 140 quốc gia trên thế giới.
4. Tu luyện Pháp Luân Công có chữa bệnh hiểm nghèo mà khoa học không chữa được?
Theo cuộc khảo sát 12.731 học viên vào năm 1998 bởi đoàn chuyên viên y tế tại Bắc Kinh, người ta thấy rằng 99,1% người tập đang trên đường phục hồi sức khỏe, trong đó 58,5% đã hoàn toàn hồi phục. Các trường hợp hồi phục bao gồm cả những bệnh khó chữa như thoái hóa cột sống, bệnh bao tử, gan nhiễm mỡ, tiểu đường, huyết áp… cho đến những trường hợp nan y nhưung thư và các bệnh hiếm gặp khác.
5. Tại sao ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công:
Pháp Luân Công là môn tu luyện ôn hòa, phi chính trị, mang lại lợi ích cả thân lẫn tâm nên nhận được sự ủng hộ của đông đảo quần chúng nhân dân và giới quan chức trong Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Chỉ sau vài năm ngắn ngủi kể từ ngày chính thức công bố, Pháp Luân Công đã vô cùng phổ biến ở Trung Quốc. Vào cuối những năm 1990, theo thống kê của chính phủ Trung Quốc có khoảng 70-100 triệu người theo học.
-Tuy nhiên do sự đố kỵ của Giang Trạch Dân, nguyên tổng bí thư ĐCSTQ lúc bấy giờ, ông ấy lo sợ quyền lực của mình bị ảnh hưởng, thêm vào đó số lượng học viên vô hình chung đã lớn hơn số lượng đảng viên ĐCSTQ lúc bấy giờ là (60-65 triệu). ĐCSTQ vốn sợ bất kỳ nhóm độc lập nào, và Pháp Luân Công là nhóm lớn nhất.
– Do thuyết “Vô Thần Luận” mà ĐCSTQ tuyên truyền từ khi nắm chính quyền, làm cho người dân Trung Quốc làm điều ác mà không sợ báo ứng làm cho xã hội Trung Quốc trước dốc không phanh, Không có Thiên đường hay địa ngục, Còn Pháp Luân Công lại khuyên con người làm điều thiện theo Chân Thiện Nhẫn, và có thiện hữu ác báo.
– Do bản chất tà ác của ĐCSTQ là Giả Ác Đấu đối lập với Chân Thiện Nhẫn mà học viên Pháp Luân Công hành động theo, đã làm ĐCSTQ càng lộ rõ bản chất ra.
ĐCSTQ luôn muốn kiểm soát từng suy nghĩ của người dân, muốn người dân nghĩ những gì mà Đảng muốn, nên Đảng sẵn sàng nhổ tận gốc những gì mà không giống Đảng. Nên Đảng này chuyên sử dụng các chiến dịch bạo lực để kiểm soát người dân, làm cho người dân sợ hãi mà khuất phục, hơn 80 triệu người dân Trung Quốc đã bị bức hại đến chết trong các chiến dịch (Đại cách mạng văn hóa, cải cách ruộng đất, đàn áp sinh viên 4/6/1989 tại Thiên An Môn, đàn áp Phật giáo Tây tạng, Cơ Đốc giáo…)
6. Tội ác diệt chủng đang diễn ra trong xã hội:
với nỗi lo sợ hoang tưởng và tâm độ kỵ to lớn, người đứng đầu ĐCSTQ là Giang Trạch Dân đã phát động một chiến dịch đàn áp tàn bạo lên những người tu luyện Pháp Luân Công, châm ngòi cho một cuộc bức hại thương tâm lên các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc. Phong tỏa thông tin trên Internet, vu khống, xuyên tạc, phỉ báng Pháp Luân Công trên các phương tiện truyền thông khắp trong, ngoài Trung Quốc. Cuộc bức hại từ năm 1999 đến nay đã khiến vô số học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc bị giết hại, tàn tật, tâm thần và đặc biệt là bị mổ cướp nội tạng sống.
Ngày 20/6 vừa qua, Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG) đã cho công bố kết luận điều tra: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dưới sự chỉ huy của cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân đã giết trên 2 triệu học viên Pháp Luân Công để mổ sống lấy nội tạng”, tin này được xác thực vào ngày 24 th.á.n.g 6 vừa qua trong cuộc điện đàm với một Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị của ĐCSTQ là ông Trương Cao Lệ
“Pháp Luân Công không phải là mối đe dọa với bất kỳ ai, và lúc này đây họ đang bị tàn sát trong các trại giam bí mật trên khắp Trung Quốc, và thứ gì có thể đi ra khỏi nó, ra khỏi những xà lim đó – chính là nội tạng, để cung cấp cho nhiều nơi trên thế giới”, Nghị sỹ Dana Rohrabacher nói trong phiên điều trần.
Một phương thức tà ác chưa từng thấy trên hành tinh này
Trong những năm qua, ông Matas và ông Kilgour đã đến hơn 40 quốc gia và hơn 80 thành phố để vạch trần sự tàn bạo của ĐCSTQ trong việc mổ cướp tạng sống của các học viên Pháp Luân Công. Họ hy vọng chấm dứt tội ác này càng sớm càng tốt.
Ông David Matas đã được đề cử giải Nobel Hòa bình năm 2010 cho công trình của ông liên quan đến việc điều tra các tội ác mổ cướp tạng các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
7. Các thủ phạm cầm đầu đàn áp Pháp Luân Công
(Đã bị Tòa Án Quốc Tế ở 30 quốc gia truy tố “tội diệt chủng” và “tội chống lại nhân loại”)
Chúng tôi tin rằng, khi sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc bị phơi bày toàn bộ, cuộc bức hại sẽ chấm dứt, bởi một lẽ đơn giản là thế giới không thể nào dung thứ nó được. Việc những nhà lãnh đạo của cộng sản Trung Quốc đã đi xa tới mức này trong việc che đậy, giấu giếm những hành động của họ kể từ năm 1999 cho thấy rằng họ cũng tin vào điều này.
Tất cả các cấp của ĐCSTQ, bao gồm tòa án, phương tiện truyền thông, cảnh sát, cơ quan ngoại giao đều liên can đến chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công. Nhiều giáo viên, chủ doanh nghiệp, đồng nghiệp, hàng xóm, và thậm chí là các thành viên trong gia đình cũng tiếp tay cho cuộc đàn áp những đồng bào của họ. Tuy nhiên, một vài cá nhân là chịu trách nhiệm chính cho việc phát động và chỉ huy cuộc đàn áp.
GIANG TRẠCH DÂN – Nguyên tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Trung Quốc, vì quyền lực và lòng đố kỵ đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Công. Tại Trung Quốc Giang đang bị điều tra, con trai Giang bị cách chức, cháu trai, cháu rể và hàng ngàn phe cách của Giang bị bắt. Hành vi tà ác của Giang đã bị nhân loại và chính phủ các nước trên thế giới lên án. Hiện nay toàn án tối cao Trung Quốc đã chính thức thụ lý đơn của hơn 200.000 học viên Pháp Luân Công kiện Giang.
CHU VĨNH KHANG – Nguyên là ủy viên bộ chính trị, bộ trưởng bộ Công an. Đích thân Chu đi khắp Trung Quốc thúc giục các quan chức địa phương gia tăng đàn áp Pháp Luân Công. Hiện tại Chu đã bị kết án tù chung thân và bị tịch thu tài sản lên đến 14,5 tỉ đô la, vợ con và hơn 300 phe cánh của Chu cũng đã bị điều tra, bị bắt và cách chức. Ngày 11/6/2015 Tòa đã tuyên án tù chung thân đối với cựu bộ trưởng Công an Chu Vĩnh Khang
TỪ TÀI HẬU – Thượng tướng, Phó chủ tịch Quân uỷ trung ương, là người được Giang bổ nhiệm, theo lệnh của Giang, cho các bệnh viện quân đội mổ cướp nội tạng sống (không gây mê) hàng vạn học viên Pháp Luân Công. Từ đã bị bắt ngay trên giường bệnh khi đang điều trị ung thư bàng quang tại Viện quân y 103 ở Bắc Kinh và phải chết trong nhục nhã, tài sản của Từ bị tịch thu, vợ và con của y cũng đã bị bắt. Báo Quân Đội Nhân Dân Giải Phóng Trung Quốc hôm 16/3 đưa tin cái chết của Từ Tài Hậu đánh dấu sự kết thúc của một “cuộc đời đáng hổ thẹn và kinh bỉ”.
LÝ ĐÔNG SINH – thứ trưởng Bộ Công an chuyên phụ trách đàn áp Pháp Luân Công, ông ta cũng nguyên là Phó giám đốc đài truyền hình trung ương (CCTV) người đã dàn dựng vụ “Tự Thiêu Giả Mạo Ở Thiên An Môn”, nhằm vu khống học viên Pháp Luân Công, từ đó Trung Quốc gia tăng đàn áp. Lý đã bị bắt và bị kết án 15 năm tù.
Hiện nay , những quan chức tích cực theo Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Công có hơn 100.000 người đã bị bắt. Tất cả họ đều đã bị cách chức và tịch thu tài sản… Trong số đó có hàng vạn Cảnh sát, bí thư đảng cùng gia đình họ đã bị báo ứng, có người đã tự tử, người bị ung thư, người bị đột tử, người bị tan nạn chết, người bị sét đánh chết.v.v…
8. Lương tri Khắp thế giới đã lên tiếng
Những nỗ lực của các học viên Pháp Luân Công đã dần dần thức tỉnh lương tri của người dân trên khắp thế giới. Các tổ chức và giới nhân sỹ cũng đã bày tỏ tiếng nói phản đối cuộc đàn áp tàn bạo đang diễn ra đối với học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc.
https://4.bp.************/-8ZfcYH4C1ks/WKamTQKLvvI/AAAAAAAAB8k/FHjsBOtmjXMCpSJTknwegg4n2rzyWH7igCLcB/s640/%25E1%25BA%25A3nh-%25C4%2591%25E1%25BA%25A1i-di%25E1%25BB%2587n-b%25C3%25A0i-anh-B%25C3%25A1i-1.jpg
Chỉ sau gần một năm tu luyện, thân và tâm anh trở nên nhẹ nhàng. Cảm giác vô
bệnh thật hạnh phúc. Trong ảnh anh Nguyễn Văn Bái đang luyện bài công Pháp
số 5 của Pháp Luân Đại Pháp. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Cống hiến tuổi thanh xuân cho tổ quốc. Trở thành bia đỡ đạn của thầy cô. Sống trong sự dày vò của bệnh tật… Về nghỉ mất sức tiền được lĩnh không đủ mua lá cọ để sửa mái nhà… đấy là hình ảnh của anh Nguyễn Văn Bái, Phường Yên Ninh, Thành phố Yên Bái. Một quân nhân cả đời vất vả, sống vì lý tưởng nhưng cuối cùng anh vẫn phải đối mặt với nhiều mất mát không gì bù đắp.Chỉ sau gần một năm tu luyện, thân và tâm anh trở nên nhẹ nhàng. Cảm giác vô
bệnh thật hạnh phúc. Trong ảnh anh Nguyễn Văn Bái đang luyện bài công Pháp
số 5 của Pháp Luân Đại Pháp. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Bị nhiễm Dioxin đối mặt với tử thầnThời anh sinh ra là thời bom đạn, 18 tuổi đã lên đường nhập ngũ, đó là năm 1973, người ta vẫn thường nói là đi B. Vào mặt trận Tây Nguyên bằng đường bộ Tây Trường Sơn, anh thuộc Sư 320 lính bộ binh. Nhiệm vụ của anh là liên lạc và làm cần vụ ở sư đoàn bộ, rồi chuyển về đơn vị chiến đấu. Anh cùng Sư đoàn vượt đường Tây Trường Sơn khi chất độc hóa học hủy hoại những cánh rừng. Một thế hệ cây mới đã vươn cao nhưng chưa che khuất được những thân cây cổ thụ to lớn trơ trụi chết khô bạt ngàn. Vào mùa khô đường Trường Sơn bụi mù đất đỏ bazan nhiễm dioxin với những con suối chết. Lâu lâu mới tìm được chút nước tồn đọng họ chen nhau gạn đám tảo đỏ múc đầy bình tông rửa ráy, uống rồi mang đi… anh bị nhiễm chất độc mầu da cam từ đó. Rồi sốt rét, muỗi độc… nhiều thử thách cam go với một thanh niên mới lớn.
Anh tham gia chiến dịch Tây Nguyên, chiến dịch Hồ Chí Minh rồi chiến đấu tại Củ Chi Đồng Dù canh cửa sắt tây bắc Sài Gòn. Vào sinh ra tử, nhìn đồng đội ngã xuống anh may mắn sống sót lành lặn sau chiến tranh. Cuối năm 1976 anh được lệnh rời Sài Gòn quay lên Tây Nguyên truy quét Phuro. Khi đó anh mới 22 tuổi nằm vùng tại Buôn Ma Thuật tỉnh Đắc Lắc, anh bị thương khi chuẩn bị đi tuần thì trúng đạn M79 của Phuro. Cuối năm 1977 anh xuất ngũ quay ra Bắc mang thương tật loại 4. Năm năm đi chiến trường anh trở về Yên Bái là thương binh với tấm huân chương chiến sĩ giải phóng, huy chương chiến sĩ vẻ vang và nhiều kỷ niệm chương khác.
Thời điểm này trên thân thể anh xuất hiện một số nốt như mụn cóc nhưng mỏng dẹt rất khó chịu, rồi lan rộng ra. Anh có đi điều trị bác sĩ nói rằng đó là u tuyến mồ hôi hay hạt cơm phẳng. Lúc đó anh cũng không biết đó là biểu hiện của phản ứng thân thể với chất dioxin mà anh đã vô tình phơi nhiễm trong quá trình sống và chiến đấu ở Tây Nguyên.
Trở thành bia đạn của thầy cô23 tuổi anh bắt đầu dựng nghiệp, vào học trong trường Cơ khí 1 ở Vĩnh Yên với chuyên ngành chế tạo máy. Anh được phân công là lớp trưởng kiêm bí thư chi đoàn vì là người xuất ngũ chín chắn và từng trải. Anh cũng là học sinh giỏi và được cử đi thi môn điện của khối kỹ thuật chuyên nghiệp. Thời bao cấp đói khổ, nhà ăn cho sinh viên chỉ có hạt bobo, mùa đông những xoong bo bo được bày lên các bàn ăn đã lạnh cứng. Lũ chuột thoải mái nhảy “vũ khúc” từ nồi này sang nồi khác, đám sinh viên đứng ngoài cửa sắt xem như chuyện bình thường.
Vì sống kham khổ thiếu thốn đủ đường nên sinh ra nhiều bệnh tật, anh cho biết: “Tôi bị viêm đại tràng co thắt, nó tắc lại chỉ còn nhỏ như cái “đũa cái” khoảng 20cm, bị co nhỏ lại làm cho tôi đau đớn và bị táo bón liên miên nên mới sinh ra bệnh trĩ…” về sau đau quá anh phải đứng để ăn và làm việc vì không thể ngồi được.
Khi thân thể còn đau đớn anh bị bồi thêm một cú sốc tinh thần. Anh bị lưu ban tốt nghiệp cho dù những năm học của anh hoàn toàn đạt loại xuất sắc. Đồ án cũng được làm cẩn thận, tuy nhiên do mâu thuẫn cá nhân giữa cô giáo chủ nhiệm và cô giáo bộ môn nên anh trở thành “bia đạn”. Câu hỏi của cô ngày ấy cho đến tận hôm nay, gần hết đời làm thợ anh vẫn không thể có câu trả lời…
Lập nghiệp từ hai bàn tay trắngChán nản, anh tự ái bỏ trường bỏ lớp về làm công nhân. Năm 1984 anh lấy vợ, may mắn những đứa con không bị di chứng nặng của chất độc mầu da cam. Điều đó cũng an ủi động viên anh khi nhìn đồng đội sinh con chết yểu hoặc dị tật bẩm sinh phải chăm sóc nuôi nấng hết đời. Vất vả hai mươi năm bộ đội, công nhân, cuối cùng anh xin về 176 ngậm ngùi với số tiền hơn một triệu đồng. Ngần ấy năm cống hiến sinh tử, ngần ấy năm công tác, số tiền nhận được không đủ mua lá cọ để sửa nhà. Một năm sau chính sách nhà nước lại thay đổi, những người ít năm công tác hơn, tuổi ít hơn người ta lại được về hưu, được lĩnh lương hưu hàng th.á.n.g. Anh chỉ còn biết oán trách số phận hẩm hiu. Hai bàn tay trắng quay lại lập nghiệp từ đầu, giải bài toán kinh tế để thoát nghèo… Anh đầu tư mua máy móc dựng lập nghề cơ khí, cái nghề chính gốc của anh tuy vất vả nhưng không lúc nào hết việc.
https://3.bp.************/-ev2fStzZuh4/WKamtbeFRAI/AAAAAAAAB8o/_4jPhtTR4XsFpJni63MKqpxUKKlTD2GDQCLcB/s640/anh-m%25C3%25A1i-l%25C3%25A1.jpg
Anh xin về 176 ngậm ngùi với số tiền hơn một triệu đồng – số tiền nhận được
không đủ mua lá cọ để sửa nhà. (Ảnh mang tính minh họa, nguồn ảnh Internet.)
Cũng tìm tòi học hỏi cách làm giàu từ nhiều hướng. Năm sau anh bước vào kinh doanh chế biến chè đen xuất khẩu, khoản đầu tư mà ai cũng cho là chắc ăn vì không bao giờ lỗ. Anh bỏ tiền ra thu mua chè tươi nguyên liệu và máy móc, thuê lao động. Cuối năm chè khô chất đầy kho với giá thành thấp hơn dự kiến chờ ngày xuất khẩu báo hiệu một hướng làm ăn phát đạt. Nhưng bất ngờ, chiến tranh Trung Đông nổ ra, chè của anh không bán được và thiệt hại lớn về kinh tế.Anh xin về 176 ngậm ngùi với số tiền hơn một triệu đồng – số tiền nhận được
không đủ mua lá cọ để sửa nhà. (Ảnh mang tính minh họa, nguồn ảnh Internet.)
Di chứng của chất độc mầu da cam – Bệnh bắt đầu khởi phátDo ảnh hưởng của dioxin lục phủ ngũ tạng cũng như những mầm bệnh âm ỉ trong anh bắt đầu bộc phát. Vất vả vật lộn với khó khăn, bệnh trĩ, bệnh viêm đại tràng còn chưa khỏi, anh lại bị thêm viêm đa khớp, đau dây thần kinh khiến anh phải bán máy tiện bỏ nghề cơ khí, nghề mà người ta muốn gây dựng cũng khó khăn. Các khớp xương sưng tấy, chụp X quang thì thấy tràn dịch và mọc gai. Anh không thể ngoái cổ hay giơ tay cao được, vai lúc nào cũng co ro lại vì đau chỉ mong được mổ khớp để thay khớp hay làm gì đó.
Mỗi lần nằm xuống hay ngủ dậy anh phải từ từ lựa mình nằm úp rồi mới trườn chân xuống khỏi gường. Mặc dù rất hạn chế uống Meeloxcam (là một loại thuốc xương khớp) nhưng anh vẫn bị viêm loét hang vị dạ dày. Bác sĩ khuyên uống thêm Gattotat có tác dụng bảo vệ niêm mạc dạ dày và tiêu diệt vi khuẩn HP. Anh đeo đồng hồ tay cứ ba giờ đồng hồ lại uống thuốc một lần, uống thuốc vào say như say xe. Tuy nhiên anh vẫn không thấy thuyên giảm chút nào.
Anh bị viêm họng mãn tính, những cơn ho rũ rượi suốt đêm làm cả nhà mất ngủ. Bệnh ho này bị liên miên nên anh không dám uống đồ lạnh. Rồi viêm kết mạc mắt nó tồn tại trong anh hơn hai mươi năm. Nếu một đến hai th.á.n.g mà không có thuốc đặc trị thì mắt nhòa đi không nhìn được.
Hồi thực tập ở xưởng cơ khí anh bị tai nạn một ống sắt to rơi xuống đầu, di chứng để lại là những cơn co giật. Kỳ lạ ở chỗ anh hay bị co giật những lúc ngủ, kể cả ngủ gật vào những ngày người không khỏe. Mỗi lần lên cơn động kinh thì toàn thân co giật, sùi bọt mép khiến người khác khiếp đảm không ai dám ngủ cùng.
Anh bị viêm gan B mà không biết mình đã lây nhiễm từ đâu. Thời ấy bệnh này hiếm gặp và nếu mắc thì coi như xong… anh về Hà Nội khám ở Y Cao Cầu Giấy, bác sỹ Mạo – Giáo sư đầu ngành gan mật khám và cấp cho anh giấy xét nghiệm với 5 cái gọng vó. Mỗi xét nghiệm đều rất đắt tiền, vào những năm 80 thu nhập của một công nhân như anh là quá sức. Rồi tiền mua thuốc riêng vỉ zeppic chống hội tụ tế bào có 10 viên nhỏ xíu giá đã hơn 1 triệu đồng. Mỗi ngày 1 viên theo giáo sư kê đơn và uống trong nhiều th.á.n.g.
Sau một đợt điều trị bệnh không đỡ mà tiền lại tốn nhiều nên anh quyết định dừng lại phó mặc cho số phận. Năm 2012 anh lại phát hiện có khối u 2cm ở gan phải, đi khám ở viện K sau rất nhiều xét nghiệm máu và chụp cắt 64 lớp vẫn chưa có kết quả. Bác sỹ ở 108 chỉ định phải chọc vào gan để lấy sinh tiết rồi tiêm hóa chất vào. Hoảng sợ anh bỏ về.
Căn bệnh đeo đẳng anh lâu nhất từ năm ở chiến trường 1976, là những nốt sần mầu thâm đen cứ dần dần lan toàn thân mà bác sỹ gọi là u tuyến mồ hôi cũng không có cách nào chữa được ngoài cách dùng tia laze để đốt cháy. Các bác sỹ ở bệnh viện da liễu TW mất gần hết buổi sáng đốt từng nốt khắp người anh. Mỗi lần tia lửa khoét lõm vào da làm anh giật thót, đến trưa thì người anh như con bò thui. Đành rằng sau đó những nốt nhỏ lại dần dần mọc lên, nhưng dẫu sao anh cũng cảm thấy tự tin khi mặc áo cộc hay cởi trần.
Hành trình gian khó chữa bệnh nan yAnh vốn nhiều bệnh nên một nốt ngứa bằng đồng xu mọc lên ở thái dương cũng không làm anh bận tâm. Khi xuất hiện vài nốt nữa trên đầu anh quyết định đến Y sỹ Định chuyên khoa da liễu trung tâm phòng chống bệnh xã hội Yên Bái là chỗ người nhà để khám. Kết luận anh bị viêm da hay nấm gì đó, Y sỹ pha cho anh thứ thuốc màu đỏ, có vẻ quý lắm để về bôi và còn xét nghiệm xem có nhiễm HIV hay không. Thuốc bôi vào các vết ngứa của anh sưng tấy và vẫn lan rộng thêm.
Chuyển sang bệnh viện đa khoa. Bác sỹ Nguyên chuyên khoa da liễu – trưởng khoa khám bệnh, bệnh viện tỉnh Yên Bái bà kết luận: đây là viêm da cơ địa. Bác sỹ khuyên anh mua thuốc chống lao con nhộng, trộn với cồn ASA (dùng bôi hắc lào). Những thuốc độc dược bôi vào đầu càng làm sưng tấy và vết ngứa lan tiếp xuống cổ, mặt và tai. Anh chuyển đến bệnh viện tỉnh khám tiếp lần nữa. Được bác sỹ Nhâm Thị Ngọc Hòa kết luận: Viêm chân tóc – Ban đỏ dị ứng – Bệnh nấm da!
https://4.bp.************/-mlxttNYeNdM/WKam-x7pqkI/AAAAAAAAB8w/o2BR0K2Rqb05p5yXozbJYwyH9xPPG2LzACLcB/s640/anh-m%25E1%25BB%259D-768x576.jpg
Các nốt đỏ lan khắp người, anh Nguyễn Văn Bái buộc phải cắt trọc đầu để bôi
thuốc và không dám ra khỏi nhà. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Điều trị một thời gian không thuyên giảm, anh chuyển sang các loại thuốc nam và bôi rất nhiều thứ thuốc mỡ Việt Nam lẫn Trung Quốc, hễ ai mách gì là anh dùng thứ đó. Rồi các nốt đỏ bằng nửa hạt lạc lan khắp người. Anh bắt đầu phải cắt trọc đầu để bôi thuốc và không dám ra khỏi nhà. Các nốt ngứa tạo vảy rất nhanh ngồi đâu anh cũng bóc vảy đầy đất. Một người bạn đồng ngũ cho anh địa chỉ về bà Tín ở chợ Ninh Hiệp và khẳng định sẽ khỏi. Chẳng có lối thoát anh chuyển về cầu Đuống ở với con trai và đến nhà bà Tín, một nhà buôn thuốc bắc từ Trung Quốc về bán lẻ. Bà cắt cho mười thang thuốc, thuốc pha nước tắm và cả thuốc bôi. Anh mừng thầm và hy vọng nghe bà nói rằng uống ba bốn thang sẽ khỏi dần. Anh mang về và bận bịu từ sáng đến nửa đêm theo lời dặn của bà. Đun thuốc uống, đun nước tắm, pha chế thuốc, tắm gội và bôi thuốc.Các nốt đỏ lan khắp người, anh Nguyễn Văn Bái buộc phải cắt trọc đầu để bôi
thuốc và không dám ra khỏi nhà. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Hết bảy thang thuốc rồi mà bệnh chẳng đỡ. Anh đến bà Tín và được cấp thêm thuốc bắc và các thứ thuốc bôi gồm một cục tinh thể trắng rất hắc, một lọ chất lỏng như mỡ nước cũng rất hắc. Cả mấy tuýp thuốc bôi trĩ của Trung quốc… và dặn thêm tắm bằng lá xoan. Tóm lại có gì độc nhất thì bà cấp cho anh bôi và tắm.
Bàng hoàng tiền mất tật mang anh vội đi cấp cứuTrầm ngâm anh ngồi kể lại những ngày th.á.n.g kinh hoàng nhất về bệnh tật của mình. Nồi thuốc bắc ngày đêm sùng sục. Rồi đun nước tắm và tắm gội. Ngày hai lần pha trộn thuốc và bôi. Con trai anh thường đi công tác vắng nhà hoặc về muộn nên anh thường tự nấu ăn, soi gương bôi thuốc nhưng khớp vai đau buốt không giơ tay lên được, kiệt sức vì đau và mệt. Bôi thuốc xong từ đầu đến chân thì đã khuya rồi anh còn phải chờ thuốc se se lại mới dám nằm xuống, tay cầm chiếc que nhựa để chọc khắp chân, tay, đầu, mặt… thay cho gãi ngứa vì sợ dùng móng tay mà gãi thì mất đi lớp thuốc quý báu vừa bôi.
Cứ như vậy suốt hai tuần hầu như anh không ngủ được vì ngứa, mặc dù đã uống thuốc ngủ liều cao. Anh nằm một mình trong căn nhà trống vắng hai mắt mở trừng trừng trong đêm tối nhìn nỗi cực khổ đang hành hạ thân xác mình… Có khi cơn ngứa nổi lên điên cuồng anh vùng dậy lao đầu vào vòi nước lạnh mà gãi…
Anh quay lại bà lang ấy mặc dù không còn hy vọng gì. Vừa vào đến sân trông anh khiếp quá bà đã nhanh mồm xua: “Anh về mà đi viện, thú thật là tôi cũng chưa chữa bệnh này bao giờ!” Tiền mất tật mang, lúc này các chân móng tay anh sưng đỏ và há hoác. Lại còn sốt vì viêm tai giữa do tắm lá thuốc bị õng nước vào tai lâu ngày. Anh vội đi cấp cứu ở bệnh viện da liễu TW, trước đây anh đã đến đây khám lấy thuốc về điều trị nhưng không kết quả. Lần này vào khoa điều trị có nhiều loại biệt dược đặc trị hơn gồm bôi đầu riêng, bôi mặt riêng bôi người riêng nhưng rất đắt. Anh còn phải dùng kèm theo các loại thuốc về khớp và dạ dày…
Vào viện thấy nhiều cảnh khổ, biết bệnh của mình cũng khó lànhVào viện thấy nhiều cảnh khổ, có bệnh nhân trẻ nói với anh rằng năm nay cháu đi điều trị bảy lần rồi. Một bệnh nhân ở giường bên cạnh điều trị vảy nến ở TP Hồ Chí Minh không khỏi chuyển ra. Cả người anh ta như một con tôm tẩm bột rán trên mâm cỗ. Suốt ngày vợ ngồi bóc vảy cho chồng. Vảy gãi đầy giường, dưới đất, còn bắn cả sang giường bên cạnh. Anh chồng thì kêu rên thảm thiết mỗi khi thấy bác sỹ đến và mắng chửi vợ xa xả. Anh ta kêu rên để được bác sỹ cấp thêm thuốc và bán lại cho bệnh nhân khác…
https://1.bp.************/-pBGEwX_TfM0/WKanMNeVSxI/AAAAAAAAB80/3UFLdDmX9UATGpgypGbMSZ9S9aoOUvd_wCLcB/s640/c%25C3%25A1c-lo%25E1%25BA%25A1i-thu%25E1%25BB%2591c.jpg
Anh phải mua hàng tá, đủ các loại thuốc mang về đầy một cái vali như
một tay buôn thuốc tây. Ảnh mang tính minh họa, nguồn ảnh Internet.
Điều trị trong viện anh được bác sỹ tiêm kh.á.n.g sinh liều cao 16 ngày thì các vết thương tạm thời co lại. Nhưng đến ngày thứ 21 các nốt mới đã bắt đầu xuất hiện. Ngày thứ 24 khi cầm giấy ra viện thì thực tế bệnh đã đang phát triển đợt mới rồi. Thuốc anh phải mua mang về đầy vali như một tay buôn thuốc tây, nhiều loại ở Yên Bái không có, anh phải mua cả nước gội đầu đặc chủng KÈLOAL 100ml giá gần 400.000đ/lọ… Về anh tắm bằng rất nhiều thứ lá, ai mách thứ gì thì anh tắm thứ đó, từ cây Xuyến Chi, lá Ba Gạc, lá Đơn đỏ, bẹ Cau, lá Sấu, lá Chè tươi… và cuối cùng là lá Giềng. Mỗi lần tắm anh mất nửa ngày cật lực băm lá, rửa lá rồi đun một nồi to. Đông qua hè tới anh tắm hàng tấn lá Giềng, bệnh cũng đỡ nhiều nhưng không khỏi. Âu cũng là hạnh phúc lắm rồi, lâu lâu anh không quên mang quà đến lễ người mách cho anh thứ lá quý báu này.Anh phải mua hàng tá, đủ các loại thuốc mang về đầy một cái vali như
một tay buôn thuốc tây. Ảnh mang tính minh họa, nguồn ảnh Internet.
Điều tưởng như bình dị lại trở nên phi thườngTưởng rằng số phận anh cứ vậy mà trôi đi, sẽ phải gắn chặt với lá Giềng và các loại thuốc chữa bệnh khác cho đến khi làm bạn với anh 6 tấm. Dần dần anh bắt đầu buông đi ý định chạy chữa các nơi và chấp nhận với số phận. Hàng ngày anh vẫn thường ra công viên Yên Hòa thành phố Yên Bái, đứng sau một bác cao niên tập mấy chục động tác thể dục. Đã quen như thế bao lâu nay bỗng dưng hôm nay bác ấy tập cái gì đó, cứ ngồi im như vậy. Anh đành tập một mình với những động tác mà anh cho là cơ bản và mạnh mẽ nhất trong bài của ông trước đây.
https://1.bp.************/-PPjmQRKkqR4/WKanY-GxIyI/AAAAAAAAB88/1ktm0fTYxm0zlZRNkY1SKt8vHwxs-Bd7ACLcB/s640/DSC03223-1024x768.jpg
Anh Bái đang luyện bài Công pháp số 5 của Pháp Luân Công cùng mọi người ở
công viên Yên Hòa thành phố Yên Bái (người áo trắng cộc tay ở giữa).
Ảnh do anh Bái cung cấp.
Vì tò mò anh bắt trước các động tác mà ông đang tập cùng một nhóm người. Anh được những người này hướng dẫn rất tỉ mỉ, bác cao niên nói anh nên tìm hiểu và tu luyện môn này rất tốt. Cứ như vậy anh đã đến với Pháp Luân Công như thế. Với kho tàng bệnh tật của anh bao năm đi chữa bệnh chẳng lành, không có lối thoát thì tu luyện chẳng tốt quá sao. Anh chuyên cần vào luyện, khi luyện bài công Pháp số hai khớp vai đau nhức anh lấy tay trái kéo tay phải lên tập trạm trang mà mồ hôi nhỏ thành dòng. Luyện thì tốt rồi, nhưng tu thì phải có sách, anh mua cuốn Chuyển Pháp Luân về tò mò giở phụ lục xem sách dạy những gì trong đó. Anh đọc ngay vào nội dung mà thu hút anh nhất: Vấn đề sát sinh, vấn đề ăn thịt, uống rượu” đọc hết mới quay lại đọc từ đầu. Vốn là dân kỹ thuật nên anh đọc sách tỉ mỉ từng chữ và xem chú thích tường tận. Đọc hết một lượt anh mới biết cần phải đọc sách lần lượt, không quá soi xét từng chữ, giữ sách Đại Pháp nghiêm minh.Anh Bái đang luyện bài Công pháp số 5 của Pháp Luân Công cùng mọi người ở
công viên Yên Hòa thành phố Yên Bái (người áo trắng cộc tay ở giữa).
Ảnh do anh Bái cung cấp.
Thần tích đã xuất hiệnAnh chăm chỉ đọc Chuyển Pháp Luân rồi lại đến Kinh Văn… Toàn bộ sách của Pháp Luân Đại Pháp anh đọc gần hết trong thời gian ngắn. Anh nghiêm túc thực hành theo những gì trong sách dạy, buông bỏ chấp ngã cố gắng trở thành người thật tốt. Anh phát hiện ra rằng, sống quá nửa đời người trải nghiệm nhiều đau thương, vào sinh ra tử… nhưng để trở thành một người tốt thật sự như Pháp Luân Công dạy thì bây giờ rất hiếm. Anh hiểu được rằng Pháp Luân Công chính là miền đất tịnh độ, nên anh nỗ lực hướng thiện, tu tâm. Anh luyện công cũng đã thấy nhẹ nhàng hơn, tay ôm trang pháp cũng không còn đau đớn như trước. Anh tăng cường luyện năm bài công pháp hai lần một ngày, thật là kỳ diệu một số bệnh trong thân thể anh biến mất sau nửa năm tu luyện.
Kể đến đây nước mắt anh rưng rưng nghẹn ngào nói tiếp, anh không thể tin cho dù sự thực đang hiện hữu. Bệnh động kinh, viêm mắt, ho mãn tính, dạ dày, kiết lỵ đã khỏi hẳn. Giờ anh có thể ăn kem, uống nước đá, ăn chua thoải mái mà không bị làm sao thật hạnh phúc. Bệnh viêm đại tràng co thắt hành hạ anh mấy chục năm còn tạo thành bệnh trĩ nay cũng không cánh mà bay, anh không còn bị táo bón nữa, nước da của anh trở nên sáng sủa nhuận hồng.
Căn bệnh viêm đa khớp đỡ nhiều chỉ còn một chút khó chịu ở vai phải. Một năm sau tu luyện Pháp Luân Công anh đi kiểm tra lại cái u gan thì được bác sĩ cho biết nó đã nhỏ đi và mờ rất nhiều, phải soi mãi mới thấy được. Anh cảm nhận giờ bụng không còn bị trướng như xưa, ăn thấy ngon miệng và hệ tiêu hóa rất tốt. Anh đã khỏe mạnh hoàn toàn.
https://3.bp.************/-v2k99v4IEmw/WKano9VeBMI/AAAAAAAAB9E/OPam-QzAeD4PvlJRygLD8P7iDkq2uLlygCLcB/s640/anh-c%25E1%25BA%25AFt-1.jpg
Thật kỳ diệu căn bệnh mà y học đã đầu hàng anh buộc phải chung sống với nó.
Sau khi tu luyện Pháp Luân Công đã biến mất. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Điều kỳ diệu nhất là căn bệnh vẩy nến khiến anh sống dở chết dở đã biến mất, chỉ còn lại vài nốt nhỏ trên đầu. Các nốt vảy nến trên thân thể anh đã bay sạch không còn một nốt nào. Anh không phải hì hụi băm chặt suốt ngày đun nấu những nồi nước lá để tắm và làm dịu bớt cơn ngứa. Anh đã có thể tự tin bước ra đường với áo cộc điều mà ngày xưa anh không bao giờ dám nghĩ đến.Thật kỳ diệu căn bệnh mà y học đã đầu hàng anh buộc phải chung sống với nó.
Sau khi tu luyện Pháp Luân Công đã biến mất. Ảnh do anh Bái cung cấp.
https://1.bp.************/-cgqYXUanXcQ/WKan4cq_M5I/AAAAAAAAB9M/RrDax3d-4JQJKDS8ZnreS_kn7sNAuT99ACLcB/s640/Photo0189.jpg
Thật hạnh phúc khi anh lại có thể quay lại làm công việc cơ khí mà anh yêu thích và đặc biệt hơn anh có thể tự tin mặc áo cộc tay điều mà anh tưởng chỉ có thể trong mơ mới có. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Cuối năm 2015 khi dọn dẹp nhà cửa chuẩn bị đón năm mới, anh chợt nhận ra cái tủ nơi anh để hàng tá thuốc từ các loại rượu ngâm thâm niên, thuốc tây, thuốc nam, thuốc bắc, thực phẩm chức năng… đang phủ một lớp bụi mờ. Anh bồi hồi tổng thanh lý toàn bộ các ngăn tủ thuốc, nhìn lại mỗi thứ thuốc là một loại bệnh mà trước đây ngày nào cũng phải dùng đến. Anh trịnh trọng lau dọn sach sẽ, chọn ngăn tủ cao nhất kính cẩn đặt sách Đại Pháp.Thật hạnh phúc khi anh lại có thể quay lại làm công việc cơ khí mà anh yêu thích và đặc biệt hơn anh có thể tự tin mặc áo cộc tay điều mà anh tưởng chỉ có thể trong mơ mới có. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Cảm ân đối với Đại PhápTừ ngày tu luyện anh ăn uống đơn giản và đạm bạc nhưng lại có sức khỏe tốt hơn. Anh đi lại chủ yếu bằng xe đạp và vẫn sống tốt bằng nghề sửa chữa đồ điện và trợ cấp thương binh ít ỏi. Anh không còn tâm oán trách bất bình với sự hy sinh đóng góp của mình và vui vẻ với cuộc sống đang có. Anh đã tìm lại được sự thanh thản trong tâm hồn.
https://2.bp.************/-PxJ9W586Kr4/WKaoFMCgHMI/AAAAAAAAB9U/ayjTE-1dxfADF2uY1a-Vj0CpBhTYAWo1wCLcB/s640/anh-ch%25C6%25A1i-%25C4%2591%25C3%25A0n.jpg
Anh lại có thể theo đuổi niềm yêu thích chơi nhạc của mình. Pháp Luân Công thật nhiệm mầu, điều này chỉ có thể được triển hiện vì Pháp Luân Công chính là Phật Pháp chân chính. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Anh là tay đàn nghiệp dư của CLB nghệ thuật Cựu Chiến binh tỉnh Yên Bái, do trọng bệnh mà ít có cơ hội được biểu diễn. Nay tu luyện Đại Pháp sức khỏe được phục hồi, trí nhớ tốt hơn, tiếng đàn cũng trong trẻo nhẹ nhàng bay bổng như thoát khỏi cõi u mê. Anh hồ hởi mang cây đàn Oocgan dạo cho tôi nghe những giai điệu của bài “Tạ ân Sư”. Vừa đàn nước mắt anh vừa tuôn rơi vì lòng biết ơn vô hạn đối với người sáng lập Pháp Luân Đại Pháp đã vớt anh lên từ đau khổ của bệnh tật, ban tặng cho anh cuộc đời thứ hai.Anh lại có thể theo đuổi niềm yêu thích chơi nhạc của mình. Pháp Luân Công thật nhiệm mầu, điều này chỉ có thể được triển hiện vì Pháp Luân Công chính là Phật Pháp chân chính. Ảnh do anh Bái cung cấp.
Anh nói với tôi rằng quãng đời còn lại anh nguyện một lòng giúp đỡ những người có thiện duyên với Đại Pháp, những người đang chìm ngập trong đau khổ, dù giàu hay nghèo, khi bệnh tật cảm giác đau đớn là như nhau. Anh tình nguyện hỗ trợ giúp đỡ bằng cả tấm lòng. Theo daikynguyenvn
1 Giới thiệu về Pháp Luân Công và các Giải thưởng:
Pháp Luân Công (hay còn gọi Pháp Luân Đại Pháp) là môn tu luyện cổ xưa cho cuộc sống hiện đại để nâng cao Đạo đức và Sức khỏe, được Ông Lý Hồng Chí truyền ra công chúng từ th.á.n.g 5/1992. Đây là công Pháp tính mệnh song tu, cốt lõi là tu tâm tính bằng cách học theo cuốn “Chuyển Pháp Luân” và sống theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trũ, kết hợp với luyện 5 bài công pháp nhẹ nhàng đơn giản.
Công pháp hiện nay đã truyền khắp thế giới với hơn 100 triệu người luyện tập mỗi ngày, Pháp Luân Công hiện đã đưa vào nhiều trường học và trường Cảnh sát để giúp học viên tĩnh tâm, nâng cao giá trị đạo đức và thể chất.
Học sinh và giáo viên trong trường Vidya Jyothi – Ấn Độ luyện công theo nhóm lớn
Từ ngày 10 đến 20 th.á.n.g 12, 1993, Ông Lý và một số học viên tham dự Triển lãm sức khỏe châu Á, được tổ chức tại Trung tâm triển lãm quốc tế Sanyuanqiao. Nhiều giải thưởng được trao, bao gồm “Thúc đẩy tiến bộ khoa học”, “Giải vàng đặc biệt”, và “Khí công sư được hoan nghênh nhất”.
Ngày 27 th.á.n.g 12 năm 1993, ông Lý nhận được Bằng Danh Dự của Hội Kiến Nghĩa Dũng Vi Cơ Kim Trung Hoa, một tổ chức thành viên của Bộ Công an.
Ngày 6 th.á.n.g 5 năm 1994, ông Lý được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là “Khí công sư lỗi lạc”.
Ngày 3 th.á.n.g 8 năm 1994, thành Phố Houston, Texas, Hoa Kỳ, tuyên bố ông Lý là một “Đại sứ Thiện chí” và là một “Công dân đáng kính” vì “công tác công cộng vị tha vì lợi ích và hạnh phúc của nhân loại”. Năm 1996 Ông Lý và gia đình tới định cư ở Mỹ theo diện “Nhân Tài Kiệt Xuất”
Ngoài ra, ông Lý và Pháp Luân Công đã được nhiều giải thưởng, thư công nhận và ủng hộ từ các chính phủ, tổ chức khắp thế giới (số liệu tính đến th.á.n.g 4 năm 2008 – hơn 3.000 giải thưởng[11]). Ông đã được đề cử giải Nobel Hòa bình năm 2000 và 2001 [12] và ông đã được Quốc hội châu Âu đề cử giải thưởng Tự do tư tưởng Sakharov [13].
2. Hướng dẫn học Pháp Luân Công:
Tu luyện Pháp Luân Công gồm 2 phần, tu bằng cách đọc cuốn “Chuyển Pháp Luân” và cố gắng hòa đồng với nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ, và luyện 5 bài công Pháp đơn giản nhẹ nhàng phù hợp với mọi lứa tuổi.
3. Thiên như Chuyển Pháp Luân ai chưa đọc uổng kiếp làm người:
Chuyển Pháp Luân” tại sao lại được ca ngợi là “chiếc thang dẫn lên trời”, “một bộ thiên cổ kỳ thư chưa từng có trong lịch sử nhân loại”? Cuốn sách này có điều gì thần kỳ? Nó làm thế nào mà cải biến được tâm hồn và vận mệnh của hơn 100 triệu người trên toàn thế giới?
Australian Broadcasting Corporation (ABC) vào ngày 5 th.á.n.g 12 năm 2004 đã từng công bố danh sách xếp hạng 100 cuốn sách được người dân Úc yêu thích và bầu chọn từ hơn 5000 loại sách, sách “Chuyển Pháp Luân” xếp hạng thứ 14 trong 100 đầu sách, và là cuốn sách xuất xứ từ phương Đông duy nhất nói về tu luyện khí công.
“Chuyển Pháp Luân” tạo ra một cơn sốt, và trở thành một trong 10 đầu sách bán chạy nhất Trung Quốc năm 1997
“Chuyển Pháp Luân” là cuốn sách về tu luyện của Phật Gia, rất nhiều ẩn đố về vũ trụ, sinh mệnh và con người được Sư Phụ Lý giảng giải rõ ràng và minh bạch. Trong quá trình đọc sách độc giả có thể thấy được sự thay đổi rõ nét về nhân sinh quan và thế giới quan của mình. Rất nhiều độc giả sau khi đọc xong cuốn sách đã thốt lên rằng ” Đây chính là điều mà tôi đang tìm bấy lâu nay”…. Sách Chuyển Pháp Luân hiện tại đã được dịch ra 38 ngôn ngữ và phổ truyền tại hơn 140 quốc gia trên thế giới.
4. Tu luyện Pháp Luân Công có chữa bệnh hiểm nghèo mà khoa học không chữa được?
Theo cuộc khảo sát 12.731 học viên vào năm 1998 bởi đoàn chuyên viên y tế tại Bắc Kinh, người ta thấy rằng 99,1% người tập đang trên đường phục hồi sức khỏe, trong đó 58,5% đã hoàn toàn hồi phục. Các trường hợp hồi phục bao gồm cả những bệnh khó chữa như thoái hóa cột sống, bệnh bao tử, gan nhiễm mỡ, tiểu đường, huyết áp… cho đến những trường hợp nan y nhưung thư và các bệnh hiếm gặp khác.
5. Tại sao ĐCSTQ đàn áp Pháp Luân Công:
Pháp Luân Công là môn tu luyện ôn hòa, phi chính trị, mang lại lợi ích cả thân lẫn tâm nên nhận được sự ủng hộ của đông đảo quần chúng nhân dân và giới quan chức trong Đảng Cộng Sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Chỉ sau vài năm ngắn ngủi kể từ ngày chính thức công bố, Pháp Luân Công đã vô cùng phổ biến ở Trung Quốc. Vào cuối những năm 1990, theo thống kê của chính phủ Trung Quốc có khoảng 70-100 triệu người theo học.
-Tuy nhiên do sự đố kỵ của Giang Trạch Dân, nguyên tổng bí thư ĐCSTQ lúc bấy giờ, ông ấy lo sợ quyền lực của mình bị ảnh hưởng, thêm vào đó số lượng học viên vô hình chung đã lớn hơn số lượng đảng viên ĐCSTQ lúc bấy giờ là (60-65 triệu). ĐCSTQ vốn sợ bất kỳ nhóm độc lập nào, và Pháp Luân Công là nhóm lớn nhất.
– Do thuyết “Vô Thần Luận” mà ĐCSTQ tuyên truyền từ khi nắm chính quyền, làm cho người dân Trung Quốc làm điều ác mà không sợ báo ứng làm cho xã hội Trung Quốc trước dốc không phanh, Không có Thiên đường hay địa ngục, Còn Pháp Luân Công lại khuyên con người làm điều thiện theo Chân Thiện Nhẫn, và có thiện hữu ác báo.
– Do bản chất tà ác của ĐCSTQ là Giả Ác Đấu đối lập với Chân Thiện Nhẫn mà học viên Pháp Luân Công hành động theo, đã làm ĐCSTQ càng lộ rõ bản chất ra.
ĐCSTQ luôn muốn kiểm soát từng suy nghĩ của người dân, muốn người dân nghĩ những gì mà Đảng muốn, nên Đảng sẵn sàng nhổ tận gốc những gì mà không giống Đảng. Nên Đảng này chuyên sử dụng các chiến dịch bạo lực để kiểm soát người dân, làm cho người dân sợ hãi mà khuất phục, hơn 80 triệu người dân Trung Quốc đã bị bức hại đến chết trong các chiến dịch (Đại cách mạng văn hóa, cải cách ruộng đất, đàn áp sinh viên 4/6/1989 tại Thiên An Môn, đàn áp Phật giáo Tây tạng, Cơ Đốc giáo…)
6. Tội ác diệt chủng đang diễn ra trong xã hội:
với nỗi lo sợ hoang tưởng và tâm độ kỵ to lớn, người đứng đầu ĐCSTQ là Giang Trạch Dân đã phát động một chiến dịch đàn áp tàn bạo lên những người tu luyện Pháp Luân Công, châm ngòi cho một cuộc bức hại thương tâm lên các học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc. Phong tỏa thông tin trên Internet, vu khống, xuyên tạc, phỉ báng Pháp Luân Công trên các phương tiện truyền thông khắp trong, ngoài Trung Quốc. Cuộc bức hại từ năm 1999 đến nay đã khiến vô số học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc bị giết hại, tàn tật, tâm thần và đặc biệt là bị mổ cướp nội tạng sống.
Ngày 20/6 vừa qua, Tổ chức Thế giới Điều tra Cuộc đàn áp Pháp Luân Công (WOIPFG) đã cho công bố kết luận điều tra: “Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) dưới sự chỉ huy của cựu lãnh đạo Giang Trạch Dân đã giết trên 2 triệu học viên Pháp Luân Công để mổ sống lấy nội tạng”, tin này được xác thực vào ngày 24 th.á.n.g 6 vừa qua trong cuộc điện đàm với một Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị của ĐCSTQ là ông Trương Cao Lệ
“Pháp Luân Công không phải là mối đe dọa với bất kỳ ai, và lúc này đây họ đang bị tàn sát trong các trại giam bí mật trên khắp Trung Quốc, và thứ gì có thể đi ra khỏi nó, ra khỏi những xà lim đó – chính là nội tạng, để cung cấp cho nhiều nơi trên thế giới”, Nghị sỹ Dana Rohrabacher nói trong phiên điều trần.
Một phương thức tà ác chưa từng thấy trên hành tinh này
Ông David Matas đã được đề cử giải Nobel Hòa bình năm 2010 cho công trình của ông liên quan đến việc điều tra các tội ác mổ cướp tạng các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc.
7. Các thủ phạm cầm đầu đàn áp Pháp Luân Công
(Đã bị Tòa Án Quốc Tế ở 30 quốc gia truy tố “tội diệt chủng” và “tội chống lại nhân loại”)
Chúng tôi tin rằng, khi sự thật về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc bị phơi bày toàn bộ, cuộc bức hại sẽ chấm dứt, bởi một lẽ đơn giản là thế giới không thể nào dung thứ nó được. Việc những nhà lãnh đạo của cộng sản Trung Quốc đã đi xa tới mức này trong việc che đậy, giấu giếm những hành động của họ kể từ năm 1999 cho thấy rằng họ cũng tin vào điều này.
Tất cả các cấp của ĐCSTQ, bao gồm tòa án, phương tiện truyền thông, cảnh sát, cơ quan ngoại giao đều liên can đến chiến dịch đàn áp Pháp Luân Công. Nhiều giáo viên, chủ doanh nghiệp, đồng nghiệp, hàng xóm, và thậm chí là các thành viên trong gia đình cũng tiếp tay cho cuộc đàn áp những đồng bào của họ. Tuy nhiên, một vài cá nhân là chịu trách nhiệm chính cho việc phát động và chỉ huy cuộc đàn áp.
GIANG TRẠCH DÂN – Nguyên tổng bí thư kiêm chủ tịch nước Trung Quốc, vì quyền lực và lòng đố kỵ đã ra lệnh đàn áp Pháp Luân Công. Tại Trung Quốc Giang đang bị điều tra, con trai Giang bị cách chức, cháu trai, cháu rể và hàng ngàn phe cách của Giang bị bắt. Hành vi tà ác của Giang đã bị nhân loại và chính phủ các nước trên thế giới lên án. Hiện nay toàn án tối cao Trung Quốc đã chính thức thụ lý đơn của hơn 200.000 học viên Pháp Luân Công kiện Giang.
CHU VĨNH KHANG – Nguyên là ủy viên bộ chính trị, bộ trưởng bộ Công an. Đích thân Chu đi khắp Trung Quốc thúc giục các quan chức địa phương gia tăng đàn áp Pháp Luân Công. Hiện tại Chu đã bị kết án tù chung thân và bị tịch thu tài sản lên đến 14,5 tỉ đô la, vợ con và hơn 300 phe cánh của Chu cũng đã bị điều tra, bị bắt và cách chức. Ngày 11/6/2015 Tòa đã tuyên án tù chung thân đối với cựu bộ trưởng Công an Chu Vĩnh Khang
TỪ TÀI HẬU – Thượng tướng, Phó chủ tịch Quân uỷ trung ương, là người được Giang bổ nhiệm, theo lệnh của Giang, cho các bệnh viện quân đội mổ cướp nội tạng sống (không gây mê) hàng vạn học viên Pháp Luân Công. Từ đã bị bắt ngay trên giường bệnh khi đang điều trị ung thư bàng quang tại Viện quân y 103 ở Bắc Kinh và phải chết trong nhục nhã, tài sản của Từ bị tịch thu, vợ và con của y cũng đã bị bắt. Báo Quân Đội Nhân Dân Giải Phóng Trung Quốc hôm 16/3 đưa tin cái chết của Từ Tài Hậu đánh dấu sự kết thúc của một “cuộc đời đáng hổ thẹn và kinh bỉ”.
LÝ ĐÔNG SINH – thứ trưởng Bộ Công an chuyên phụ trách đàn áp Pháp Luân Công, ông ta cũng nguyên là Phó giám đốc đài truyền hình trung ương (CCTV) người đã dàn dựng vụ “Tự Thiêu Giả Mạo Ở Thiên An Môn”, nhằm vu khống học viên Pháp Luân Công, từ đó Trung Quốc gia tăng đàn áp. Lý đã bị bắt và bị kết án 15 năm tù.
Hiện nay , những quan chức tích cực theo Giang Trạch Dân đàn áp Pháp Luân Công có hơn 100.000 người đã bị bắt. Tất cả họ đều đã bị cách chức và tịch thu tài sản… Trong số đó có hàng vạn Cảnh sát, bí thư đảng cùng gia đình họ đã bị báo ứng, có người đã tự tử, người bị ung thư, người bị đột tử, người bị tan nạn chết, người bị sét đánh chết.v.v…
8. Lương tri Khắp thế giới đã lên tiếng
Những nỗ lực của các học viên Pháp Luân Công đã dần dần thức tỉnh lương tri của người dân trên khắp thế giới. Các tổ chức và giới nhân sỹ cũng đã bày tỏ tiếng nói phản đối cuộc đàn áp tàn bạo đang diễn ra đối với học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc.