Trong số khách làng chơi khét tiếng Trung Quốc thời xưa, Cổ Dịch được coi là kẻ to gan nhất khi dám vì kỹ nữ mà ghen tuông với cả hoàng đế.
Nghề kỹ nữ có sức sống vô cùng bền bỉ kinh qua nhiều thời đại phong kiến Trung Quốc. Tới thời nhà Hán, nhà Đường, nghiệp buôn phấn bán hoa bước tới đỉnh cực thịnh. Cùng với tên tuổi gái làng chơi có nhan sắc trời phú lẫn khả năng giường chiếu điêu luyện, những khách làng chơi như Liễu Vĩnh, Cổ Dịch, Hàn Thế Trung, Chu Bang Ngạn và Đồng Trị hoàng đế cũng trứ danh thiên hạ.
Hàn Thế Trung – khách làng chơi bội thu nhất
[TD="class: cms_img"]
Hàn Thế Trung cùng với Nhạc Phi được mệnh danh là những tướng lĩnh ái quốc nổi tiếng thời Nam Tống. Khi đường quan lộ còn chưa khởi sắc, vị dũng tướng này từng lui tới chốn thanh lâu tiêu sầu. Kỹ nữ phong trần Lương Hồng Ngọc, người con gái cá biệt trong nơi nhớp nhúa, ố hoen đã nhận ra phẩm chất phi phàm của viên quan tiểu tốt vô danh Hàn Thế Trung, rồi can tâm tình nguyện kết duyên vợ chồng cùng ông. Lúc bấy giờ, đường quan lộ của dũng tướng họ Hàn hãy còn mờ mịt, gia cảnh lại nghèo hèn, nhưng Lương Hồng Ngọc vẫn một lòng một dạ sát cánh bên đức lang quân.Khi con đường binh nghiệp của Hàn Thế Trung tới hồi khởi sắc, bản lĩnh kiêu hùng, anh hào của một nữ tướng trong Lương Hồng Ngọc cũng được dịp phát tiết. Nàng giúp chồng huấn luyện binh sĩ, cai quản quân doanh, trở thành trợ thủ đắc lực của Hàn Thế Trung trong công cuộc chinh chiến bảo vệ bờ cõi nước Tống. Chính vì lẽ ấy, Hàn Thế Trung được xem là khách làng chơi bội thu nhất thời cổ đại.
Chu Bang Ngạn – khách làng chơi may mắn nhất
Chu Bang Ngạn tự là Mỹ Tài, hiệu là Thanh Chân, người Tiền Đường (nay thuộc Hàng huyện, Chiết Giang). Từng làm chức tri huyện tri phủ, nhưng đường quan lộ của Chu Bang Ngạn lắm nỗi thăng trầm. Ông nổi tiếng thời Bắc Tống bởi tài làm nhạc phú của mình. Chu Bang Ngạn mê đắm Lý Sư Sư – nàng kiều nữ trong lòng Tống Huy tông hoàng đế.
Nhạc sư họ Chu biết thu phục trái tim người đẹp bởi những điệu nhạc réo rắt, linh diệu của mình. Thậm chí kỹ nữ Sư Sư còn đem lòng yêu thương Bang Ngạn. Điều ấy khiến Tống Huy tông không thể làm ngơ. Biết tính mạng tình lang rơi vào cảnh “ngàn cân treo sợ tóc”, Lý Sư Sư bèn thảm thiết van xin nhà vua khai ân tha mạng cho họ Chu, còn khéo léo*giới thiệu tài làm nhạc của người tình. Vốn mang tâm hồn của một nghệ sĩ trời sinh, Tống Huy tông nhanh chóng tìm thấy điểm tương đồng với tình địch. Và kỳ tích đã xảy ra, từ một kẻ sắp phải lìa đầu, Chu Bang Ngạn bỗng được tha bổng rồi may mắn được nhà vua sủng ái, phong làm “đại thịnh nhạc chính”.
Đồng Trị hoàng đế - khách làng chơi thất bại thê thảm
Trong số những khách làng chơi trứ danh một thời, Đồng Trị hoàng đế là người có quyền lực tối cao. Nhưng ông ta cũng là kẻ thất bại thê thảm và nhục nhã nhất vì ham hố nhục dục.
[TD="class: cms_img"]
Đồng Trị hoàng đế từng mâu thuẫn gay gắt với Từ Hy thái hậu trong chuyện kết hôn của mình. Kết quả là Đồng Trị vẫn có được người con gái mình yêu, đồng thời phải chung sống gượng ép với người mà mình không thích. Từ lúc ấy, tiểu hoàng đế lâm vào cảnh phu thê nực cười - hễ lên giường cùng người trong mộng*là lại bị mẹ ngăn cản. Vậy là những tranh đấu chính trị đã len lỏi vào tận chốn khuê phòng. Cuối cùng, vị hoàng đế sở hữu 5 bà vợ và ba ngàn giai nhân trong cung không thỏa mãn nhục dục, bèn lần mò tới chốn thanh lâu để tiêu sầu.Quen sống trong lầu son nhung lụa, Đồng Trị hoàng đế trở thành kẻ ngây ngô không chút kinh nghiệm ở lầu xanh. Nếm mùi sung sướng chưa được mấy nỗi, tiểu hoàng đế đã mắc bệnh giang mai rồi qua đời khi mới 19 tuổi. Vì lẽ ấy, Đồng Trị trở thành kẻ phải nhận hậu quả thảm hại và nhục nhã nhất trong số những khách làng chơi quyền quý “nghiện” gái lầu xanh.
Liễu Vĩnh – khách làng chơi thành công nhất
Liễu Vĩnh là một từ nhân (nhà làm từ) trứ danh thời Bắc Tống, trước có tên Tam Biến, tự Kỳ Khanh, quê ở Sùng An, tỉnh Phúc Kiến. Ông xuất thân trong một gia đình có truyền thống Nho học mấy đời. Thời làm quan, Liễu Vĩnh có chính tích bình bình, cũng chẳng giàu sang phú quý nhưng vẫn ngày ngày lui tới chốn thanh lâu. Khác với những khách làng chơi chỉ vục đầu vào nhục dục và coi khinh kỹ nữ, Liễu Vĩnh luôn trân trọng, coi các cô gái lầu xanh là người bạn tâm tình. Chỉ cần từ nhân họ Liễu nổi hứng viết tặng kỹ nữ nào một bài từ, người ấy chắc chắn sẽ được tú bà trọng dụng, được khách làng chơi sủng ái và vị thế trong chốn thanh lâu sẽ một tấc lên trời. Vì lẽ ấy, đám kỹ nữ ai ai cũng ưu ái, mến mộ Liễu Vĩnh.
Chính trong những lúc vui vầy, đàm đạo với các gái thanh lâu, Liễu Vĩnh đã để lại cho đời vô vàn những thiên cổ tuyệt xướng. Cuối cùng, vì bất mãn trong chính trị, vì những cơ cực trong cuộc sống, Liễu Vĩnh qua đời khi mới ngũ tuần. Tương truyền, từ nhân ra đi trong cô quạnh, chỉ vài kỹ nữ gom góp chút tiền để mai táng cho ông. Sau đó, tin Liễu Vĩnh qua đời được lan truyền khắp chốn, cả ngàn gái lầu xanh nườm nượp lui tới mộ phần truy điệu, khóc thương cho kẻ “phiêu khách” có tấm lòng nhân hậu.
Cổ Dịch – khách làng chơi to gan nhất
Cổ Dịch từng có “tình một đêm” với Lý Sư Sư – một trong tứ đại minh kỹ thời cổ đại. Sở dĩ thi nhân triều Tống này được tôn là khách làng chơi to gan nhất, bởi ông ta cả gan ghen tuông đố kỵ với cả đấng quân vương. Sau đêm ân ái cùng Lý Sư Sư, Cổ Dịch bèn dồn mọi thù ghét lên Tống Huy tông vì bị vị hoàng đế này “nẫng tay trên”.
Mê đắm tài sắc vẹn toàn của Lý Sư Sư, Tống Huy tông thường xuyên lui tới chốn thanh lâu để thỏa nỗi thèm khát. Sự xuất hiện của nhà vua khiến Cổ Dịch không thể gặp lại người con gái trong mộng. Lòng đầy căm ghét, Cổ Dịch bèn sáng tác bài “Nam hương tử” để chế giễu, châm biếm bậc đế vương. Tống Huy tông biết chuyện, nổi trận lôi đình, muốn giết chết kẻ không biết trời cao đất dày. May nhờ người khác khuyên giải, hoàng đế mới hạ hỏa, miễn tội chết cho Cổ Dịch. “Chơi” gái tới mức trút hận ghen tuông lên cả hoàng đế, chắc thế gian này chỉ có thi nhân họ Từ là độc nhất vô nhị.
[TD="class: c18"]
Nghề kỹ nữ có sức sống vô cùng bền bỉ kinh qua nhiều thời đại phong kiến Trung Quốc. Tới thời nhà Hán, nhà Đường, nghiệp buôn phấn bán hoa bước tới đỉnh cực thịnh. Cùng với tên tuổi gái làng chơi có nhan sắc trời phú lẫn khả năng giường chiếu điêu luyện, những khách làng chơi như Liễu Vĩnh, Cổ Dịch, Hàn Thế Trung, Chu Bang Ngạn và Đồng Trị hoàng đế cũng trứ danh thiên hạ.
Hàn Thế Trung – khách làng chơi bội thu nhất
[TD="class: cms_img"]
Hàn Thế Trung cùng với Nhạc Phi được mệnh danh là những tướng lĩnh ái quốc nổi tiếng thời Nam Tống. Khi đường quan lộ còn chưa khởi sắc, vị dũng tướng này từng lui tới chốn thanh lâu tiêu sầu. Kỹ nữ phong trần Lương Hồng Ngọc, người con gái cá biệt trong nơi nhớp nhúa, ố hoen đã nhận ra phẩm chất phi phàm của viên quan tiểu tốt vô danh Hàn Thế Trung, rồi can tâm tình nguyện kết duyên vợ chồng cùng ông. Lúc bấy giờ, đường quan lộ của dũng tướng họ Hàn hãy còn mờ mịt, gia cảnh lại nghèo hèn, nhưng Lương Hồng Ngọc vẫn một lòng một dạ sát cánh bên đức lang quân.Khi con đường binh nghiệp của Hàn Thế Trung tới hồi khởi sắc, bản lĩnh kiêu hùng, anh hào của một nữ tướng trong Lương Hồng Ngọc cũng được dịp phát tiết. Nàng giúp chồng huấn luyện binh sĩ, cai quản quân doanh, trở thành trợ thủ đắc lực của Hàn Thế Trung trong công cuộc chinh chiến bảo vệ bờ cõi nước Tống. Chính vì lẽ ấy, Hàn Thế Trung được xem là khách làng chơi bội thu nhất thời cổ đại.
Chu Bang Ngạn – khách làng chơi may mắn nhất
Chu Bang Ngạn tự là Mỹ Tài, hiệu là Thanh Chân, người Tiền Đường (nay thuộc Hàng huyện, Chiết Giang). Từng làm chức tri huyện tri phủ, nhưng đường quan lộ của Chu Bang Ngạn lắm nỗi thăng trầm. Ông nổi tiếng thời Bắc Tống bởi tài làm nhạc phú của mình. Chu Bang Ngạn mê đắm Lý Sư Sư – nàng kiều nữ trong lòng Tống Huy tông hoàng đế.
Nhạc sư họ Chu biết thu phục trái tim người đẹp bởi những điệu nhạc réo rắt, linh diệu của mình. Thậm chí kỹ nữ Sư Sư còn đem lòng yêu thương Bang Ngạn. Điều ấy khiến Tống Huy tông không thể làm ngơ. Biết tính mạng tình lang rơi vào cảnh “ngàn cân treo sợ tóc”, Lý Sư Sư bèn thảm thiết van xin nhà vua khai ân tha mạng cho họ Chu, còn khéo léo*giới thiệu tài làm nhạc của người tình. Vốn mang tâm hồn của một nghệ sĩ trời sinh, Tống Huy tông nhanh chóng tìm thấy điểm tương đồng với tình địch. Và kỳ tích đã xảy ra, từ một kẻ sắp phải lìa đầu, Chu Bang Ngạn bỗng được tha bổng rồi may mắn được nhà vua sủng ái, phong làm “đại thịnh nhạc chính”.
Đồng Trị hoàng đế - khách làng chơi thất bại thê thảm
Trong số những khách làng chơi trứ danh một thời, Đồng Trị hoàng đế là người có quyền lực tối cao. Nhưng ông ta cũng là kẻ thất bại thê thảm và nhục nhã nhất vì ham hố nhục dục.
[TD="class: cms_img"]
Đồng Trị hoàng đế từng mâu thuẫn gay gắt với Từ Hy thái hậu trong chuyện kết hôn của mình. Kết quả là Đồng Trị vẫn có được người con gái mình yêu, đồng thời phải chung sống gượng ép với người mà mình không thích. Từ lúc ấy, tiểu hoàng đế lâm vào cảnh phu thê nực cười - hễ lên giường cùng người trong mộng*là lại bị mẹ ngăn cản. Vậy là những tranh đấu chính trị đã len lỏi vào tận chốn khuê phòng. Cuối cùng, vị hoàng đế sở hữu 5 bà vợ và ba ngàn giai nhân trong cung không thỏa mãn nhục dục, bèn lần mò tới chốn thanh lâu để tiêu sầu.Quen sống trong lầu son nhung lụa, Đồng Trị hoàng đế trở thành kẻ ngây ngô không chút kinh nghiệm ở lầu xanh. Nếm mùi sung sướng chưa được mấy nỗi, tiểu hoàng đế đã mắc bệnh giang mai rồi qua đời khi mới 19 tuổi. Vì lẽ ấy, Đồng Trị trở thành kẻ phải nhận hậu quả thảm hại và nhục nhã nhất trong số những khách làng chơi quyền quý “nghiện” gái lầu xanh.
Liễu Vĩnh – khách làng chơi thành công nhất
Liễu Vĩnh là một từ nhân (nhà làm từ) trứ danh thời Bắc Tống, trước có tên Tam Biến, tự Kỳ Khanh, quê ở Sùng An, tỉnh Phúc Kiến. Ông xuất thân trong một gia đình có truyền thống Nho học mấy đời. Thời làm quan, Liễu Vĩnh có chính tích bình bình, cũng chẳng giàu sang phú quý nhưng vẫn ngày ngày lui tới chốn thanh lâu. Khác với những khách làng chơi chỉ vục đầu vào nhục dục và coi khinh kỹ nữ, Liễu Vĩnh luôn trân trọng, coi các cô gái lầu xanh là người bạn tâm tình. Chỉ cần từ nhân họ Liễu nổi hứng viết tặng kỹ nữ nào một bài từ, người ấy chắc chắn sẽ được tú bà trọng dụng, được khách làng chơi sủng ái và vị thế trong chốn thanh lâu sẽ một tấc lên trời. Vì lẽ ấy, đám kỹ nữ ai ai cũng ưu ái, mến mộ Liễu Vĩnh.
Chính trong những lúc vui vầy, đàm đạo với các gái thanh lâu, Liễu Vĩnh đã để lại cho đời vô vàn những thiên cổ tuyệt xướng. Cuối cùng, vì bất mãn trong chính trị, vì những cơ cực trong cuộc sống, Liễu Vĩnh qua đời khi mới ngũ tuần. Tương truyền, từ nhân ra đi trong cô quạnh, chỉ vài kỹ nữ gom góp chút tiền để mai táng cho ông. Sau đó, tin Liễu Vĩnh qua đời được lan truyền khắp chốn, cả ngàn gái lầu xanh nườm nượp lui tới mộ phần truy điệu, khóc thương cho kẻ “phiêu khách” có tấm lòng nhân hậu.
Cổ Dịch – khách làng chơi to gan nhất
Cổ Dịch từng có “tình một đêm” với Lý Sư Sư – một trong tứ đại minh kỹ thời cổ đại. Sở dĩ thi nhân triều Tống này được tôn là khách làng chơi to gan nhất, bởi ông ta cả gan ghen tuông đố kỵ với cả đấng quân vương. Sau đêm ân ái cùng Lý Sư Sư, Cổ Dịch bèn dồn mọi thù ghét lên Tống Huy tông vì bị vị hoàng đế này “nẫng tay trên”.
Mê đắm tài sắc vẹn toàn của Lý Sư Sư, Tống Huy tông thường xuyên lui tới chốn thanh lâu để thỏa nỗi thèm khát. Sự xuất hiện của nhà vua khiến Cổ Dịch không thể gặp lại người con gái trong mộng. Lòng đầy căm ghét, Cổ Dịch bèn sáng tác bài “Nam hương tử” để chế giễu, châm biếm bậc đế vương. Tống Huy tông biết chuyện, nổi trận lôi đình, muốn giết chết kẻ không biết trời cao đất dày. May nhờ người khác khuyên giải, hoàng đế mới hạ hỏa, miễn tội chết cho Cổ Dịch. “Chơi” gái tới mức trút hận ghen tuông lên cả hoàng đế, chắc thế gian này chỉ có thi nhân họ Từ là độc nhất vô nhị.
[TD="class: c18"]