Anh đã đến bên em, đã về gặp em trong ngày lễ tình nhân và rồi chúng mình đã trao cho nhau tất cả.
Cuối cùng thì em đã không giữ được mình, đã hiến dâng đời con gái cho anh. Mọi sự biện minh bây giờ với em đều có lý vì em đã yêu anh quá rồi, đã sẵn sàng thuộc về anh và chấp nhận hậu quả xảy ra. Em hiểu, người ta yêu nhau rất nhiều, có thể hi sinh nhiều vì nhau nhưng để đến được với nhau đâu phải chuyện dễ. Em sớm biết điều đó nhưng vẫn lo, vẫn sợ và vẫn làm…
Bao nhiêu lần anh rủ em đi nhà nghỉ nhưng em không đồng ý vì em luôn nghĩ, phải giữ gìn sự trong sáng cho tới khi em làm vợ anh. Vậy mà, xa nhau 9 ngày em mới thấy mình càng yêu anh nhiều hơn, càng nhớ anh nhiều hơn. Nỗi nhớ ấy da diết, cồn cào trong lòng em. Có những đêm em nằm khóc một mình vì quá nhớ anh. Không biết anh có cảm nhận được điều đó không nhưng em yêu anh quá nhiều, muốn dành cho anh tất cả. Em chỉ ước có anh ở bên cạnh em mà thôi.
Em chỉ ước có anh ở bên cạnh em mà thôi. (ảnh minh họa)
Và cuối cùng điều ước ấy đã thành hiện thực. Anh đã đến bên em, đã về gặp em trong ngày lễ tình nhân và rồi chúng mình đã trao cho nhau tất cả. Cảm giác xa người yêu và gặp lại sau bao ngày xa cách ấy thật hạnh phúc. Nhìn thấy khuôn mặt của anh em vui lắm, em chỉ muốn ôm chầm lấy anh, chỉ muốn được anh ôm thật chặt và quấn vào vòng tay anh mà thôi.
Sau hôm ấy, dù anh không đòi hỏi, em đã tự nguyện trao cho anh bản thân mình, coi như đó là sự đáp lại tấm chân tình của anh, đã đi đoạn đường xa về gặp em. Chính hôm ấy em đã bỏ qua tất cả, trở thành người [url="http://phunuvn.net/"]phụ nữ[/URL] của anh và cũng trở thành đàn bà.
Em biết, anh yêu em quá nhiều. Anh muốn ở bên em nên mới về bên em. Em thấy hạnh phúc lắm, mãn nguyện lắm. Dù có thành đàn bà, dù không giữ được lời hứa, em vẫn không ân hận vì em đã thuộc về anh, đã biết anh yêu em nhiều như thế nào. Anh à, chúng mình hãy mãi bên nhau như thế này anh nhé, hãy là của nhau mãi mãi. Em sẽ bên anh trọn đời, tình yêu của em ạ.
Cuối cùng thì em đã không giữ được mình, đã hiến dâng đời con gái cho anh. Mọi sự biện minh bây giờ với em đều có lý vì em đã yêu anh quá rồi, đã sẵn sàng thuộc về anh và chấp nhận hậu quả xảy ra. Em hiểu, người ta yêu nhau rất nhiều, có thể hi sinh nhiều vì nhau nhưng để đến được với nhau đâu phải chuyện dễ. Em sớm biết điều đó nhưng vẫn lo, vẫn sợ và vẫn làm…
Bao nhiêu lần anh rủ em đi nhà nghỉ nhưng em không đồng ý vì em luôn nghĩ, phải giữ gìn sự trong sáng cho tới khi em làm vợ anh. Vậy mà, xa nhau 9 ngày em mới thấy mình càng yêu anh nhiều hơn, càng nhớ anh nhiều hơn. Nỗi nhớ ấy da diết, cồn cào trong lòng em. Có những đêm em nằm khóc một mình vì quá nhớ anh. Không biết anh có cảm nhận được điều đó không nhưng em yêu anh quá nhiều, muốn dành cho anh tất cả. Em chỉ ước có anh ở bên cạnh em mà thôi.
Em chỉ ước có anh ở bên cạnh em mà thôi. (ảnh minh họa)
Sau hôm ấy, dù anh không đòi hỏi, em đã tự nguyện trao cho anh bản thân mình, coi như đó là sự đáp lại tấm chân tình của anh, đã đi đoạn đường xa về gặp em. Chính hôm ấy em đã bỏ qua tất cả, trở thành người [url="http://phunuvn.net/"]phụ nữ[/URL] của anh và cũng trở thành đàn bà.
Em biết, anh yêu em quá nhiều. Anh muốn ở bên em nên mới về bên em. Em thấy hạnh phúc lắm, mãn nguyện lắm. Dù có thành đàn bà, dù không giữ được lời hứa, em vẫn không ân hận vì em đã thuộc về anh, đã biết anh yêu em nhiều như thế nào. Anh à, chúng mình hãy mãi bên nhau như thế này anh nhé, hãy là của nhau mãi mãi. Em sẽ bên anh trọn đời, tình yêu của em ạ.
Sưu tầm