blackberry99
New member
Đàn ông ơi! Giá các anh đừng quá coi trọng trinh tiết của đàn bà như thế, thì sẽ có thêm nhiều người đàn bà được hưởng hạnh phúc...
Gửi Huệ!
Tôi tình cờ đọc được [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự[/url] của bạn, và tôi đã không cầm được nước mắt vì đã gặp lại chính mình cách đây 7 năm về trước.
Không giấu gì Huệ, tôi cũng là một người con gái cả tin, sống hết mình với tình yêu. Khi yêu, tôi cũng không ngần ngại dâng hiến nên đã trao thân cho người yêu khi chúng tôi chưa làm đám cưới. Sau khi đã mất đi đời người con gái, anh ta cũng bỏ tôi để đi yêu người con gái khác, với lý do đã không hợp nhau và không còn yêu tôi nữa.
Rất buồn, tôi đã phải mất một thời gian dài mới dám bắt đầu một tình yêu mới. Anh ấy là một đồng nghiệp của tôi. Có điều, tôi không can đảm như bạn, nên tôi đã không dám thành thật với anh ấy rằng tôi là một cô gái không còn trinh trắng.
Rút kinh nghiệm từ lần yêu trước, nên lần này tôi nhất quyết nói không với quan hệ trước hôn nhân. Có lẽ vì thế mà chồng tôi nghĩ tôi là một cô gái trinh trắng.
Đêm tân hôn, anh hồ hởi mang ra một tấm vải trắng muốt trải lên giường, nhưng đã không có giọt máu nào rơi xuống tấm vải đó. Tôi ân hận và sợ hãi.
Anh đã tra khảo tôi, thậm chí đánh đập tôi và tôi phải thú nhận rằng mình đã không còn trinh trắng. Đó là giây phút đau khổ và tủi nhục nhất của cuộc đời tôi và đó cũng là giây phút bóp chết hạnh phúc hôn nhân của chúng tôi khi nó chưa kịp bắt đầu.
Biết chuyện tôi đã trao thân cho người khác, chồng tôi coi khinh tôi ra mặt, và cũng giống như chồng bạn anh ấy sỉ nhục tôi thậm tệ. Tệ hơn, anh còn công khai hẹn hò với cô gái khác chỉ sau đám cưới vài tháng.
Không chịu đựng được sự xúc phạm, coi thường của nhà chồng, tôi làm đơn ly dị và tự giải phóng cho mình, chấm dứt cuộc hôn nhân chỉ kéo dài chưa đầy nửa năm và không có lấy một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả chỉ bởi vì một chữ "TRINH".
Từ đó đến nay đã gần 7 năm trôi qua, nhiều người đàn ông cũng đến đặt vấn đề với tôi nhưng tôi đã từ chối. Vì sau 2 lần yêu và bị phụ tình tôi không còn tin vào đàn ông, tôi không tin vào tình yêu của những người đàn ông trên đất nước này nữa.
Nhiều khi tôi tự hỏi mình, không biết có bao nhiêu người phụ nữ trên đất nước Việt Nam này có hoàn cảnh giống tôi và bạn?. Chúng ta đều là nạn nhân của sự “sùng bái” trinh tiết một cách quá đáng.
Đàn ông ơi! Giá như các anh đừng quá coi trọng trinh tiết của đàn bà như thế thì đã có biết bao nhiêu người phụ nữ như chúng tôi may mắn được hưởng niềm hạnh phúc làm vợ, làm mẹ. Vậy mà... Phải chăng đàn ông các anh quá ích kỷ?.
Lan Vũ
Gửi Huệ!
Tôi tình cờ đọc được [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự[/url] của bạn, và tôi đã không cầm được nước mắt vì đã gặp lại chính mình cách đây 7 năm về trước.
Không giấu gì Huệ, tôi cũng là một người con gái cả tin, sống hết mình với tình yêu. Khi yêu, tôi cũng không ngần ngại dâng hiến nên đã trao thân cho người yêu khi chúng tôi chưa làm đám cưới. Sau khi đã mất đi đời người con gái, anh ta cũng bỏ tôi để đi yêu người con gái khác, với lý do đã không hợp nhau và không còn yêu tôi nữa.
Rất buồn, tôi đã phải mất một thời gian dài mới dám bắt đầu một tình yêu mới. Anh ấy là một đồng nghiệp của tôi. Có điều, tôi không can đảm như bạn, nên tôi đã không dám thành thật với anh ấy rằng tôi là một cô gái không còn trinh trắng.
Rút kinh nghiệm từ lần yêu trước, nên lần này tôi nhất quyết nói không với quan hệ trước hôn nhân. Có lẽ vì thế mà chồng tôi nghĩ tôi là một cô gái trinh trắng.
Đêm tân hôn, anh hồ hởi mang ra một tấm vải trắng muốt trải lên giường, nhưng đã không có giọt máu nào rơi xuống tấm vải đó. Tôi ân hận và sợ hãi.
Anh đã tra khảo tôi, thậm chí đánh đập tôi và tôi phải thú nhận rằng mình đã không còn trinh trắng. Đó là giây phút đau khổ và tủi nhục nhất của cuộc đời tôi và đó cũng là giây phút bóp chết hạnh phúc hôn nhân của chúng tôi khi nó chưa kịp bắt đầu.
Biết chuyện tôi đã trao thân cho người khác, chồng tôi coi khinh tôi ra mặt, và cũng giống như chồng bạn anh ấy sỉ nhục tôi thậm tệ. Tệ hơn, anh còn công khai hẹn hò với cô gái khác chỉ sau đám cưới vài tháng.
Không chịu đựng được sự xúc phạm, coi thường của nhà chồng, tôi làm đơn ly dị và tự giải phóng cho mình, chấm dứt cuộc hôn nhân chỉ kéo dài chưa đầy nửa năm và không có lấy một ngày hạnh phúc trọn vẹn. Tất cả chỉ bởi vì một chữ "TRINH".
Từ đó đến nay đã gần 7 năm trôi qua, nhiều người đàn ông cũng đến đặt vấn đề với tôi nhưng tôi đã từ chối. Vì sau 2 lần yêu và bị phụ tình tôi không còn tin vào đàn ông, tôi không tin vào tình yêu của những người đàn ông trên đất nước này nữa.
Nhiều khi tôi tự hỏi mình, không biết có bao nhiêu người phụ nữ trên đất nước Việt Nam này có hoàn cảnh giống tôi và bạn?. Chúng ta đều là nạn nhân của sự “sùng bái” trinh tiết một cách quá đáng.
Đàn ông ơi! Giá như các anh đừng quá coi trọng trinh tiết của đàn bà như thế thì đã có biết bao nhiêu người phụ nữ như chúng tôi may mắn được hưởng niềm hạnh phúc làm vợ, làm mẹ. Vậy mà... Phải chăng đàn ông các anh quá ích kỷ?.
Lan Vũ
Nguồn : baodatviet