[TD="class: c25, width: 60"]
*
Chị Thanh Bình thân mến!
Em đang vô cùng bế tắc với cuộc sống của mình. Mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 27 tuổi, độ tuổi mà bạn bè em đều đã lấy chồng và sinh con. Riêng em em cũng đã được người mình yêu ngỏ lời cưới nhưng em lại không dám gật đồng đầu ý.
Em và N yêu nhau năm em học lớp 11. Anh là mối tình đầu của em. Chúng em đã có những tháng ngày rất hạnh phúc. Anh quan tâm và yêu em hết lòng. Anh là người cho em biết thế nào là ngọt ngào tình yêu, từ sự run rẩy của nụ hôn đầu đời, cái nắm tay…à cả "chuyện ấy".
Vào đại học, chúng em đã sống với nhau như vợ chồng. Anh không hề chán ghét hay có ý trăng hoa như bao người đàn ông khác. Tuy nhiên, vì yêu em, anh ghen. Ghen một cách bệnh hoạn. Ngoài việc đi học có anh đưa đón, anh không cho em đi đâu, không cho em tham gia bất kỳ hoạt động nào của xã hội mà em là con người năng nổ, con người của xã hội. Anh ghen đến nỗi chỉ cần đến đón em thấy em cười nói với bạn trong lớp là về đánh em. Anh đánh em thành một căn bệnh, bực là đánh, không làm gì cũng đánh.
Em yêu anh nhưng rồi em không thể chịu nổi, em quyết định ra đi. Em nhờ bạn bè và thầy cô giúp đỡ để em thoát khỏi anh. Thời gian đó anh rất tội. Anh như điên lên, từ đe dọa đến năn nỉ để em quay về. Em rất đau lòng nhưng em vẫn quyết tâm rời xa anh. Dù anh cắt tay lấy máu viết thư cho em, dù anh đứng đợi em cả ngày trước nhà, dù anh say xỉn, dù anh viết tên em đầy trên vách, dù anh xăm tên em trên cánh tay, dù anh nhảy lầu vì em…Em vẫn lạnh lùng dù tim đau nhói.
Rồi anh bảo lưu học tập để về quê. Anh về quê, nhờ bạn bè, gia đình vực anh dậy. Một năm sau ngày anh và em chia tay, em quen và thương một anh cùng trường. Anh ấy biết tất cả về chuyện của em. L vẫn yêu và muốn lấy em làm vợ. Dù em cũng thương anh nhưng em cảm giác rằng mình không hề yêu. Cảm giác hoàn toàn khác với lúc em yêu N.
Anh ghen tới mức đánh đập em vô cớ, trở thành một thói quen (Ảnh minh họa)
Suốt thời gian quen L, em vẫn không thể quên N. N vẫn ở đâu đó trong trái tim em. L là người đúng mẫu đàn ông của gia đình , dịu dàng ân cần và chu đáo. Ra trường, có việc làm , anh muốn cưới em nhưng rồi gia đình anh biết quá khứ của em vì đọc được lá thư em viết cho L. Gia đình ra sức phản đối. Anh là người con hiếu thảo nhưng vì em,* anh chống đối gia đình , ra sức bảo vệ em.
Nhiều lúc em thấy anh mệt mỏi vì đứng giữa hai bên. Khi gia đình anh dung nhiều thủ đoạn để em xa anh dù đã cố gắng nhưng cuối cùng em bỏ cuộc. Em không muốn vì em anh mang tội bất hiếu. L đau đơn, vật vã khi em xa anh. Nhưng* vì gia đình , anh cũng lấy vợ, em chúc phúc cho L.
Mọi chuyện diễn ra trong đời em, N âm thầm lặng lẽ quan sát và biết tất cả. Khi biết em chia tay L, N đã mong em quay lại nhưng em không thể. Sau tất cả mọi chuyện, em không thể, dù em vẫn còn yêu anh. Một năm sau, em gặp một người với tính cách có gì đó giống N và cũng yêu em rất nhiều. Nhưng sau đó em nhận ra mình yêu cái bóng của N chứ không phải yêu người này. Em chia tay rất nhanh sau 2 tháng yêu nhau. Người ta cũng đau khổ vì em, đi tìm em khắp nơi, đến bây giờ vẫn còn chưa nguôi ngoai.
Liệu em có phải một kẻ tồi tệ lắm không? Em chỉ thấy mình thật gian truân trong tình cảm, muốn tìm bến đỗ mà khó quá. Cách đây 2 năm, N tìm đến em và muốn quay lại với nhau. Anh nói anh biết hết và chấp nhận hết. Suốt thời gian chia tay em, anh chưa bao giờ hết yêu em.
Em biết mình còn yêu anh nhưng em vẫn sợ. Sợ cảnh địa ngục trước đây. Anh nói hãy cho anh thời gian để anh chứng minh anh đã thay đổi. Anh có thay đổi nhưng em cảm giác rằng bản tính ghen tuông anh vẫn không đổi, bạo lực anh vẫn không bỏ. Giờ em có nên lấy N hay không? Em đã gặp nhiều trắc trở trong tình duyên, giờ làm sao để biết đâu là bến dừng? Mong chị cho em lời khuyên. Em cảm ơn chị nhiều lắm .*(Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] của mình về cho chuyên mục. Qua thư chị hiểu rằng sau những cuộc tình đi qua đời em, em nhận ra rằng em vẫn luôn yêu người đàn ông đầu tiên của mình nhưng lại không dám tiến tới hôn nhân vì lo sợ bản tính ghen tuông trong con người anh ấy sẽ đẩy cuộc sống vào bi kịch.
Thông thường [url="https://timbanvn.com/forums/87/"]tâm sự [/url] của những cô gái gửi về cho chuyên mục phần lớn là đau khổ vì không được yêu nhiều như cách mà cô ấy cho đi.*Nhưng đọc câu chuyện của em, chị lại có cảm giác rằng, em mới là người làm cho nhiều chàng trai phải bi lụy về mình dù bản thân em không hề muốn thế.
Có lẽ đúng là mối tình đầu bao giờ cũng ám ảnh chúng ta nhiều nhất. Điều đó dường như cũng đúng với em.*Sau một vài mối tình, thậm chí sau cả những nỗi đau của mối tình đầu em vẫn nhận ra rằng, người yêu đầu tiên của mình không thể bị xóa nhòa trong tim em.*Giá mà anh ấy không giữ trong mình bản tính ghen tuông ấy có lẽ mọi chuyện đã không rẽ đi một con đường khác như ngày hôm nay.
Anh cầu hôn và hứa sẽ thay đổi nhưng em không dám chấp nhận vì sợ anh vẫn ghen tuông (Ảnh minh họa)
Hiện giờ, sau những truân chuyên của vài mối tình, tuổi đời lại không còn cho em nhiều cơ hội để dạo bước, em đang bị đặt vào một sự thúc bách khiến em không thể bình chân nhưng đừng vì những yếu tố khách quan ấy mà em vội vàng đưa ra cho mình một quyết định thiếu suy nghĩ để rồi phải hối hận về sau.
Về tình cảm, chị tin rằng N yêu em thật lòng. Với bản tính ghen tuông tới mức gần như bệnh hoạn vậy mà khi biết em đã yêu người khác trong khoảng thời gian hai người xa cách N vẫn chấp nhận tất cả mong được lấy em đã chứng minh tình cảm ấy là chân thành. Nhưng tình cảm chân thành ấy cần phải biến thành hành động để thay đổi và khắc phục những cái xấu của bản thân để có thể sống hạnh phúc bên nhau. Nếu như N không sửa đổi, bước với cuộc hôn nhân với anh ấy sẽ chỉ là tự tạo ra đau khổ và bi kịch cho em thêm một lần nữa mà thôi.*N sẽ lại ghen tuông, thậm chí lại còn "ác liệt" hơn và sẽ dày vò em bởi những cuộc tình mà em có sau khi hai người chia tay. Tất cả những điều đó hẳn sẽ còn đáng sợ hơn trước đây rất nhiều.
Nếu như em vẫn còn tình cảm sâu đậm với N, cách tốt nhất là hai người nên ngồi lại và nói chuyện rõ ràng, thẳng thắn với nhau một lần về mọi chuyện. Hãy chỉ ra cho anh ấy thấy rằng, chỉ vì sự ghen tuông mù quáng, vì những hành động thiếu kiểm soát của anh ấy mà tình cảm của hai người đã phải gián đoạn như vậy nên giờ đây muốn xây đắp lại tình yêu này anh ấy phải thực sự thay đổi. Em cũng cầ phải nói rõ rằng, em cho anh ấy cơ hội cuối cùng nhưng nếu anh ấy không thể sửa đổi mọi chuyện sẽ mãi phải dừng lại. Hãy đưa ra một khoảng thời gian để kiểm chứng sự thay đổi đó của anh ấy. Trong khoảng thời gian đó, nếu em thấy anh ấy đã thực sự đổi khác, em có cân nhắc tới việc kết hôn.
Nhưng em cũng nên biết rằng, bản tính ghen tuông là rất khó để khắc phục. Vì vậy, nếu quyết tâm của N không đủ lớn, nếu lòng tin không đủ mạnh, nếu N vẫn giữ những tính xấu đó, em cần phải kiên quyết rời xa để không đẩy mình vào sự nguy hiểm thêm một lần nữa. Khi đã quyết định quên, em cũng cần phải loại bỏ hình ảnh của N ra khỏi đầu để không bị ám ảnh và tìm cho mình một người đàn ông khác phù hợp hơn. Đừng vì sự thúc giục của tuổi tác mà vội vã kiếm lấy cho mình một người khác khi không tìm hiểu kĩ càng. Tuổi 27 không phải là sớm nhưng cũng không quá muộn, cơ hội hạnh phúc vẫn còn chờ đợi em ở phía trước.
Chúc em may mắn và tìm được bến đỗ của cuộc đời mình!