Hạt Cát Vô Danh

Ai đã ném lên cao kia một nửa
Để lại nơi này một nửa vỡ tan
Khói sương đêm loan phủ ánh trăng tàn
Rơi rụng xuống mảnh tình nhan vụn vỡ.

Ai đã cướp hồn thiêng đi một nửa
Linh hồn nào còn có nửa vu vơ
Bôi lên đời bao dáng dấp ngẫn ngơ
Hồn trôi thả thả che mờ trăng khuyết.

Nửa vâng trăng ôm mối tình trinh tiết
Lòng đêm buồn tha thiết ánh Sao rơi
Nửa vầng trăng lơ lửng mãi chơi vơi
Nhìn mây trắng lờ trôi không trở lại

Ai buông lên nửa vầng trăng tê tái
Nửa mảnh tình,nửa miền nhớ yêu thương
Nửa buồn đau,nửa thương xót lạ thường
Nửa khắc khoải,nửa vấn vương hờn dỗi

Chị Hằng xưa đã lánh xa thằng Cuội
Gốc Đa tình là chới với trăng treo
Đêm lạnh lùng Mây hờ hững gió heo
Trăng trên Gối Trăng trời nhiều xa cách

Trọn một đời nửa vầng trăng giá lạnh
Giữa khung tình lệ nghẹn thắt con tim
Người xưa kia vốn dĩ vẫn đi tìm
Vầng trăng khuyết tự nhấn chìm đâu đó.
Giới tính
Bên trên Bottom